Không ngờ là Phó Dạ Xuyên lại gọi điện hỏi cô đang ở đâu? Số điện thoại này trước giờ chưa từng thấy qua, Tô Nam cũng không vội cúp máy, chỉ khẽ cười nhạt, giọng mang theo mỉa mai:
“Chẳng lẽ Phó phu nhân chưa báo vị trí cho anh sao?”
Chuyện này không phải quá rõ ràng rồi sao?
Chắc hẳn Khúc Tình đã sớm nôn nóng kể hết mọi chuyện của cô cho Phó Dạ Xuyên, thậm chí còn thêm mắm dặm muối không ít chuyện bịa đặt nữa, nhưng cô chẳng mảy may quan tâm.
Trong điện thoại là một khoảng lặng kéo dài, ngay lúc Tô Nam không nhịn được muốn cúp máy thì giọng hắn chợt vang lên, như thể đang cực lực đè nén cảm xúc, gắng gượng để mình bình tĩnh lại:
“Đừng chơi quá lâu, ít uống rượu thôi.”
Tô Nam thoáng sửng sốt, dường như không ngờ hắn lại nói như vậy. Trong thoáng chốc, bao nhiêu lời mắng c.h.ử.i đã chuẩn bị sẵn trong lòng lại nghẹn không thốt ra được.
Lồng n.g.ự.c cô nặng nề, như bị đè một tảng đá lớn, cô khẽ nhíu mày, giọng không vui đáp trả:
“Cần anh lo sao?”
Nói xong, cô thẳng tay cúp máy.
Người đàn ông khốn kiếp này, lúc nào cũng chẳng chịu đi theo lẽ thường!
Ninh Triệu Liễu lắc lắc ly rượu trong tay, hơi nhíu mày:
“Rốt cuộc Phó Dạ Xuyên đang giở trò gì? Đừng nói là thật sự muốn quay lại với cậu đấy nhé?”
Tần Du bĩu môi:
“Khó nói lắm, Tiểu Nam của chúng ta bây giờ đã khác xưa rồi. Không biết là anh ta chợt giác ngộ, hay lại có mưu đồ gì khác.”
Ninh Triệu Liễu ngẫm nghĩ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629416/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.