Tô Nam có chút ngơ ngác, Phó Dạ Xuyên khẽ chạm vào sống mũi, đứng thẳng dậy, ánh mắt thoáng lảng tránh tầm nhìn của cô, có phần chột dạ, nhưng ngay khi xoay người, ánh mắt hắn lập tức trở nên u tối, nhìn chằm chằm vào đám người phía sau:
“Trật tự!”
Dưới sức ép từ khí thế bẩm sinh của hắn, mọi người vô thức nín thở, nhưng ai nấy vẫn rướn cổ ra nhìn, chẳng chịu rời đi.
Tô Nam bật cười, ngước mắt nhìn ra ngoài, giọng nói dịu dàng mềm mại:
“Chào mọi người, cảm ơn các anh đã liều mạng đến cứu tôi.”
Lời cảm ơn ấy là xuất phát từ tận đáy lòng. Nếu không nhờ họ, có lẽ cô đã sớm mất mạng trên hòn đảo đó.
“Không cần khách sáo, đều là người nước Z cả. Chị dâu, chị thật sự làm nở mày nở mặt cho chúng tôi. Trên thế giới này, dám chĩa s.ú.n.g vào đầu tên hải tặc David, ngoài lão Phó ra thì chỉ có chị đấy!”
“Đúng thế, chị dâu, hai người đúng là trời sinh một cặp!”
Đứng ở phía trước là bác sĩ Giang Triết, dáng người cao lớn, khoác áo blouse trắng. Anh bất đắc dĩ bước lên, mở miệng nhắc nhở:
“Tôi phải bắt đầu tái khám rồi, các cậu có thể yên tĩnh một chút không?”
Nói rồi, anh nhìn về phía Phó Dạ Xuyên:
“Cậu đưa họ ra ngoài nói chuyện đi.”
Ánh mắt u tối của Phó Dạ Xuyên thoáng do dự, liếc nhìn Tô Nam một cái, cuối cùng vẫn xoay người bước ra ngoài.
“Anh cũng ra ngoài đi!” Bác sĩ liếc sang Tô Kỳ.
Ánh mắt vốn còn đắc ý của Tô Kỳ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629393/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.