Đôi môi mỏng của Phó Dạ Xuyên khẽ mở, nhưng không biết phải nói gì.
Tô Kỳ lại ngửa đầu tu thêm một ngụm rượu, không thèm để ý mà cất tiếng:
“Em ấy sang châu Âu du học, ba tôi thuê hẳn tám bảo mẫu đi theo chăm sóc, kết quả là bị em ấy lén lút đuổi hết. Tô Cẩn hận không thể mỗi tháng bay sang ba mươi chuyến chỉ để nấu cơm cho em ấy.
Tô Minh thì trực tiếp đưa toàn bộ tiền thưởng nghiên cứu cho em ấy. Còn tôi, thời gian đó cũng chỉ quanh quẩn ở châu Âu để quay phim lấy bối cảnh…”
“Ha… Chúng tôi từng nghĩ, lần đó là lúc em ấy rời xa chúng tôi nhất. Thế nhưng khi em ấy gả cho cậu, ba năm trời không liên lạc với chúng tôi, triệt để cắt đứt tất cả các mối quan hệ.”
“Phó Dạ Xuyên, trong mắt em ấy, cậu còn quan trọng hơn cả chúng tôi. Nhưng kết quả thì sao?”
Giọng Tô Kỳ nghẹn lại, nước mắt không kìm được rơi xuống. Anh đưa tay gạt đi, rồi ngửa đầu uống cạn sạch số rượu còn lại trong chai.
Trần Miễn cùng phi công ngồi ở phía trước, không dám thở mạnh một hơi.
Sự yên tĩnh ngột ngạt trong không khí khiến người ta tuyệt vọng.
Phó Dạ Xuyên nghe không thấy tiếng tim mình vỡ vụn, nhưng hắn cảm nhận được, có thứ gì đó đang hung hăng x.é to.ạc trái tim hắn, nghiền nát rồi ném thẳng ra ngoài.
Nhìn gương mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc của hắn, Tô Kỳ lại cảm thấy một cơn khoái trá dâng lên trong lồng n.g.ự.c dưới tác dụng của cồn.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629371/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.