Cách khu vực tìm kiếm gần một nghìn hải lý, trên một hòn đảo nhỏ hoang vu bị sóng biển vỗ dập dồn dập, nơi đây không một bóng người.
Những tán cây thông rậm rạp xanh thẫm che khuất cả bầu trời, bên ngoài rừng cây là sóng to gió lớn cùng làn gió biển lạnh lẽo, mằn mặn mùi tanh.
Tô Nam đã lang thang ở cái chốn quỷ quái này suốt ba ngày, không tìm thấy nước ngọt hay thức ăn, nên ba ngày qua không uống một giọt nước, cũng không ăn chút gì.
Đôi môi cô nứt nẻ dữ dội.
Chiếc khăn quàng trên người Tiểu Hổ được cô lấy làm tấm choàng, còn con hổ con ngoan ngoãn cuộn tròn trong túi áo khoác của cô, ỉu xìu như cà dầm sương.
May mà cô nhanh nhạy hơn người khác, ngay khoảnh khắc máy bay nổ tung, cô lập tức mở cửa thoát hiểm, không chút do dự mà nhảy xuống với chiếc dù trong tay.
Sai lệch chỉ một giây, đã lệch đến mấy trăm hải lý, nhờ vậy cô mới thoát nạn.
Sau cơn bàng hoàng, cô lại đau xót cho những người khác, nhưng chẳng bao lâu, sự lo lắng của cô chuyển sang bản thân, liệu cô có thể sống sót nổi trên hòn đảo này hay không? Điện thoại rơi xuống biển, công cụ liên lạc mất hết.
Có lẽ Tiểu Hổ lúc đáp xuống va chạm quá mạnh, hệ thống thông minh bên trong rối loạn, thêm vào đó ngoài biển không có tín hiệu, căn bản không thể liên lạc với thế giới bên ngoài.
Tửu Lâu Của Dạ
Cô chỉ có thể bị động chờ cứu viện, nhưng ở đây không có gì cả, đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629369/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.