Trong khoảnh khắc ấy, cả sảnh tiệc bỗng trở nên yên lặng đến cực điểm, những kẻ đang chờ xem kịch vui cũng không ngờ lại được chứng kiến một màn như thế.
Cái tát ấy của Phó Dạ Xuyên có thể nói là không hề lưu tình, dùng hết toàn lực, thẳng tay vì nghĩa diệt thân.
Phó Oánh Oánh ôm lấy khuôn mặt bỏng rát, ngã quỵ trên đất, bị đánh đến choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Toàn thân lạnh buốt run rẩy, liên tục phát run.
Cô ta thậm chí còn không kịp phản ứng.
Chật vật, độc ác, nhếch nhác, xấu xí… Dùng hết thảy từ ngữ mang ý chê bai để hình dung Phó Oánh Oánh lúc này cũng không hề quá đáng.
Nước mắt tức khắc rơi xuống, cô ta hoảng sợ ngẩng đầu nhìn Phó Dạ Xuyên.
Trong đôi mắt u ám kia là ngọn lửa giận ngút trời, cả đời này, cô ta chưa từng thấy trong mắt anh trai mình xuất hiện thứ cảm xúc như vậy.
Mà nguyên nhân lại chính là vì cô ta, Phó Oánh Oánh!
Khoảnh khắc ấy, cô ta bỗng nhớ đến lời cảnh cáo của Phó Dạ Xuyên và ông nội:
“Đừng bao giờ trêu chọc Tô Nam!”
Trong đầu vang lên một tiếng nổ ầm. Chẳng lẽ cô thật sự sẽ bị Phó gia vứt bỏ…
Thậm chí, bị đuổi khỏi Phó gia sao!
Xung quanh, những ánh mắt châm chọc, khinh thường, phẫn nộ, hết thảy đều dồn cả lên người đại tiểu thư Phó gia vốn một thời huy hoàng.
Cô ta giờ đây, không còn đường lui.
Sảnh tiệc rộng lớn, đèn đuốc sáng rực, lộng lẫy huy hoàng, cái tát vừa rồi của Phó Dạ Xuyên, quả thực cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629333/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.