Khi nhận được lời mời, Tô Nam hơi do dự.
Vì tình cảm của Trình Ý dành cho mình, cô theo bản năng không muốn dính líu quá nhiều đến nhà họ Trình, nhưng nghĩ lại, có lẽ đây chỉ là lời mời đáp lễ vì bức tranh cô tặng mà thôi.
Nếu cân nhắc quá nhiều, ngược lại sẽ mất đi sự tự nhiên.
Đến khi cô đến nhà họ Trình theo như đã hẹn, bất ngờ phát hiện Tống Trì cũng ở đó, hơn nữa còn đến sớm hơn cô.
Cô ta đang trò chuyện vui vẻ với ông Trình và Quan Chi Linh.
Tô Nam đưa bức Kiêu Dương đã chuẩn bị sẵn, Quan Chi Linh nhận lấy, cảm ơn rồi nhìn qua.
Sắc mặt hơi cứng lại, nhưng chỉ thoáng qua, rất nhanh đã khôi phục vẻ bình thường.
Tô Nam không để ý đến chi tiết này, cô bước lên chào Trình lão gia.
Trình Ý vẫn ở trên lầu, nghe thấy giọng Tô Nam liền vội vã chạy xuống, gương mặt đầy vui mừng.
“Tiểu Tô Nam, mau lên đây, em vừa lật được album của trường chúng ta, chúng ta từng mặc đồ cưới đấy!”
Tô Nam sững người một thoáng.
Trước kia, đến chơi có thể tùy tiện, nhưng bây giờ Tống Trì cũng ở đây, cô không tiện tỏ ra quá thoải mái.
Hơn nữa, Tống Trì vì Trình Ý thích cô mà luôn có thành kiến với cô, cô trừng mắt lườm Trình Ý:
“Đó là trang phục diễn kịch, là phục trang biểu diễn, không phải áo cưới!”
Đúng là ngốc nghếch!
Quan Chi Linh tùy ý dựng bức tranh sang một bên.
“Trình Ý, đừng thất lễ, Tống tiểu thư đến đã lâu rồi, sao còn không xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629320/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.