Tô Nam và Ninh Triệu Liễu quay lại hội trường, bầu không khí vẫn rộn rã tiếng cười, mọi người vui vẻ trò chuyện như thể những chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
Ai cũng biết thân phận của Tô Nam nên chẳng ai dám cố tình chuốc rượu, họ chỉ xã giao đôi câu, có chừng mực là dừng.
Cảm thấy hơi mệt, Tô Nam đi ra ban công nhỏ, nơi này yên tĩnh, tao nhã. Qua khung cửa sổ có thể thấy mặt hồ lấp lánh xa xa, hương hoa từ vườn ngoài cũng theo gió lùa vào.
Vừa mới thả lỏng người, cô liền nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần.
“Tô Nam, sao cô lại ở đây?”
Là Lục Kỳ.
Khuôn mặt thư thái của cô thoáng hiện chút bất mãn, ánh mắt lạnh lùng liếc sang:
“Tôi ở đâu cần phải báo cáo với anh sao?”
Đừng xen vào chuyện không liên quan!
Lục Kỳ mặt cứng đờ, nhưng vẫn lấy dũng khí lên tiếng, định thay bạn mình nói giúp vài lời:
“Không phải ý đó… Tô Nam, chiếc đồng hồ kia… chẳng phải là chuẩn bị cho lão Phó sao? Hôm sinh nhật cậu ấy chờ cô cả buổi tối mà cô không tới…”
Hắn ta lẩm bẩm, thật thấy Phó Dạ Xuyên vô cùng đáng thương.
Tô Nam cười lạnh, chỉ im lặng nhìn hắn ta, cô chưa từng nói chiếc đồng hồ đó là tặng cho Phó Dạ Xuyên.
Thật nực cười! Tên này não bị lừa đá rồi chắc? “Lục Kỳ, các người lấy đâu ra tự tin vậy? Tại sao tôi phải đi dự sinh nhật của người khác? Tại sao phải tặng quà cho người tôi ghét?”
Trong lòng các người không tự biết sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629302/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.