Trong hội trường yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, nhưng thật đáng thất vọng!
Phó Dạ Xuyên chỉ nhàn nhạt thu lại ánh mắt, không hề tiếp tục ra giá.
Nếu cô thích đến vậy...
Vậy thì để tặng cho cô.
“2 triệu, lần thứ ba!”
Cạch! Gõ búa chốt!
Mọi người trong hội trường đều sửng sốt. Tổng giám đốc Phó lại dễ dàng chịu thua như thế sao? Vở kịch mà ai nấy mong đợi, cuối cùng chẳng có chút sóng gợn nào.
Tô Nam hừ lạnh một tiếng. Rõ ràng vốn chẳng cần bỏ ra nhiều đến vậy, nhưng Phó Dạ Xuyên lại cố tình ép giá, bắt cô tiêu thêm hẳn một triệu. Rõ ràng là hắn cố ý trêu ngươi!
Cô dứt khoát đứng dậy đi thanh toán, nhận lại món đồ, Du Phi vẫn lặng lẽ đi theo phía sau.
Không ai chú ý rằng còn có một người khác cũng lặng lẽ bước theo.
Tô Nam nhìn đôi khuy măng sét kia, tiện tay đưa cho Du Phi.
“Cho cậu đó.”
Du Phi ngẩn người, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
“Cho… cho em sao?”
Đôi khuy măng sét giá tận 2 triệu, cô lại nói cho thì cho luôn? Tô Nam gật đầu, mỉm cười:
“Cảm ơn cậu đã đi cùng tôi tham dự buổi đấu giá này, coi như quà nhỏ thôi, đừng khách sáo.”
Du Phi luống cuống xua tay:
“Cảm ơn lòng tốt của chị Tô, nhưng em không thể nhận.”
Tô Nam khẽ cong môi, ánh mắt dịu dàng:
“Trong mắt tôi, chỉ có cậu mới xứng đáng với đôi khuy măng sét này.”
Người có thể vì giấc mơ mà từ bỏ tất cả, trong lòng nhất định phải giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/4629264/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.