Hai năm trước…………
Ôn Noãn nhìn ra ngoài cửa sổ, cô hoảng hốt nhớ lại mùa xuân hai năm trước, Hàn Triết đột nhiên xuất hiện cầu hôn với cô.
Đó là vào đầu mùa xuân, cha mẹ cô đang không ngừng thay cô sắp xếp các đối tượng để làm mai. Thầy thuốc, luật sư, thương nhân, giáo sư, quânnhân……Đủ loại người nối gót nhau tới, cô đồng ý không xuể, sau khi đilại qua loa vài lần là thấy mệt mỏi.
Khi mẹ cô lại đang chuẩn bịsắp xếp cho cô một đối tượng nghe nói là “Rùa biển” thì cô đã năn nỉ CốKhang Khang thay mình đi xem mắt, Khang Khang miệng nói đồng ý, cô ấycũng rất muốn đi.
Cô vì không để cho cha mẹ sinh nghi nên đành ở bên ngoài dạo chơi không có mục đích.
Đầu mùa xuân nên ánh mặt trời nhàn nhạt không mảy may cản được gió lạnhlẽo. Cô mặc áo khoác màu cafe côi cút đứng khá lâu ở bên ngoài tủ kínhcủa một hiệu chụp ảnh áo cưới. Cô nhìn người mẫu tự nhiên, trắng nõn mặc áo cưới mà ngẩn người.
Chợt có một bé trai ước chừng mười hai,mười ba tuổi cầm ba bông hoa hồng tươi đẹp chạy tới: “Chị ơi, chào chị,có một anh bảo em giao cái này cho chị. Đúng rồi, năm nay em mười batuổi nha.”
Cô cảm thấy rất kỳ lạ, đang muốn hỏi thì bé trai đã chạy xa như một làn khói.
Trên cành hoa hồng được buộc một tấm thiệp nhỏ, chữ viết trên đó rất phóngkhoáng “Gặp được cậu là duyên phận của mình”, cùng với chữ “Đi đến côngviên Tinh Hà”, cô không hiểu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157396/chuong-47-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.