“Cầu xin anh ! Muốn tôi đi!”
Ngày đó, bọn họ hàn huyên suốt cả buổi chiều, đề tài tán gẫu không liên quan đến vấn đề tương thân, toàn bộ chủ đề đều xoay quanh chuyện trước kia của hắn cùng với bạn gái cũ Quan Tâm Duyệt, xác thực mà nói, nàng một lúc sau đã trở thành người nghe.
“Sáu năm trước, tôi cùng một đám con nhà giàu ăn chơi trác táng đi giải trí ở Mị Ảnh Thương thành phố K, Tâm Duyệt là cô nàng trẻ tuổi lúc ấy bị điều đến hát phục vụ, cô ấy ngượng ngùng ngồi ở bên cạnh tôi, ánh mắt trong sáng ngây thơ như nước suối trong lành mùa xuân, cô hát “ Đừng để nước mắt cùng em trải qua đêm” tiếng ca rất êm tai, uyển chuyển thê lương, cô ấy đã hát trong nước mắt.”
Buổi chiều hôm ấy, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất của quán cà phê rơi xuống đất lẳng lặng rọi vào người hắn ôn nhuận ưu thương khóe mắt mi sao, hắn như vậy đơn giản mở lời dạo đầu nói về Quan Tâm Duyệt.
Cô ta thanh thuần ngây thơ, điềm đạm đáng yêu, Đường Tử Khoáng nổi lên lòng thương tiếc, lúc gần đi cấp cho cô một ngàn tệ, cô lại theo sát phía sau hắn đi ra ngoài.
“Cầu xin anh, muốn tôi đi!” Cô ta nắm ống tay áo Đường Tử Khoáng, cúi đầu sụt sùi khóc.
Khi đó, Đường Tử Khoáng hai mươi hai tuổi không phải không có gặp dịp thì chơi bời, chính là đối với cô gái nhỏ này thân mình gầy yếu nếu như có một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157310/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.