“Nước mắt so với nước mưa nhiệt độ ấm hơn một chút”
Lần đầu tiên gặp Đường Tử Khoáng, cũng là ngày mưa như thế, vào hai năm trước cuối mùa xuân.Khang Khang bị cử đi nước ngoài công tác, cô đã đi đến sân bay tiễn đưa. Ở lối vào cửa đăng ký Ôn Noãn cùng Khang Khang đang nói hẹn gặp lại, xoay người, thấy một đôi tình lữ ở trước mặt mọi người lôi kéo cãi vả.
“Tâm Duyệt, tại sao phải đi? Đã nói chờ em tốt nghiệp chúng ta liền kết hôn mà !” Chàng trai mái tóc hỗn độn, quần áo không chỉnh tề, bàn tay to gắt gao đè lại rương hành lý, bi thống nhìn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, hốc mắt đã phiếm hồng.
“Đường Tử Khoáng, tôi không yêu anh, tôi không thể cùng một người không yêu mà kết hôn! Đây chính là lý do! Nếu như anh không thể tiếp nhận, tôi đem lý do nói đơn giản rõ ràng một chút, là anh không có tiền, không thể cho tôi được cuộc sống giàu có xa hoa, tôi không cam lòng tuổi còn trẻ mà phải giống như bà cô già!”
Cô gái vẻ mặt quyết tuyệt, dùng sức kéo lại hành lý , thấy đối phương không buông tay, cô ta nâng chân mang giày cao gót lên hướng đến đầu gối hắn đá vào, thành công khiến cho hắn đau mà vội buông tay, ngẩng đầu bước đi dứt khoát đến chỗ người đàn ông tóc vàng mắt xanh đang chờ ở lối vào sân bay, vô cùng thân mật vòng lấy cánh tay người đó.
Chàng trai tên gọi Đường Tử Khoáng bị đá quỳ một chân trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-tinh-yeu-am-ap-vao-dem-muon/3157307/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.