Không thể không nói,Lý Hiểu đúng là một người đàn ông giỏi có thể lên phòng khách xuốngphòng bếp, một tay có thể làm được công việc nhà, đảo mắt Tiêu Tĩnh đã ở lại trong nhà Lý Hiểu ngây ngốc ba ngày, được anh chăm sóc giống nhưlão Phật gia, trừ ăn cơm ra không cần anh cho ăn, đi toilet không cầnanh giúp, ngủ không cần anh nằm cùng, chuyện khác, việc khác đều để choanh làm, còn thoải mái hơn khi sống trong nhà mình, vì thế Tiêu Tĩnh cố ý nói ra cảm thán.
"Lý Hiểu, anh nói xem, anh giỏi giang như vậy, về sau cưới vợ còn có thể giống như bây giờ không?"
"Có thể." Lý Hiểu cười, "Đó là người đi cùng tôi suốt cuộc đời, hoặc làngười nối dõi tông đường cho tôi, tôi đương nhiên đối sử tốt với cô ấy,khẳng định sau khi kết hôn sẽ còn tốt hơn lúc trước khi kết hôn."
"Nếu không thì tôi sẽ chịu uất ức một chút, gả cho anh là được, tôi khôngyêu cầu anh nhiều, chỉ cần anh giữ nguyên như bây giờ, đúng giờ cho tôicho ăn, trông nom việc nhà cửa là được rồi." Tiêu Tĩnh nói đùa với LýHiểu.
"Tôi suy nghĩ một chút." Lý Hiểu nghe vậy giả vờ nghiêm túc suy nghĩ trong năm phút, sau đó bộ mặt phớt tỉnh trả lời Tiêu Tĩnh:"Vẫn là không nên để cô uất ức, tôi sợ cô uất ức, thì đời tôi xong rồi,cô xem cô lười như vậy, để cho tôi chăm sóc mấy ngày còn được, nếu chămsóc cả đời, tôi sợ tôi còn chưa sống đủ đã bị mệt chết đi."
Bởivì Lý Hiểu nói như vậy, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-la-bao-vat/2265032/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.