Người đàn ông kia không ai khác chính là Triệu Dương Thần, anh nhìn ông ta bằng ánh mắt khinh thường khiến Lưu lão gia tức giận nhưng chẳng thể làm gì anh được
- Triệu tổng sao cậu có thể nói tôi như vậy? Dù sao tôi cũng đáng bật trưởng bối của cậu, vu oan cho tôi như vậy có phải là không hay rồi không?
Lưu lão gia kia đúng là một lão hồ ly, bền ngoài ăn nói lịch sự khách sáo như vậy nhưng anh biết bên trong của ông ta hận không thể giết chết anh. Triệu Dương Thần cười nhạt :”Có phải Tần lão gia biết chuyện năm đó nên ông giết người diệt khẩu không?”
- Triệu tổng, cậu nói gì tôi không hiểu?
Tần Hy nhìn lão già đang giả vờ giả vịt kia, bất giác cô để ý người đàn ông bên cạnh ông ta, trên cổ hắn xăm một sợi dây xích. Giống như cái người đã giết cha mẹ cô năm đó vậy, ánh mắt của cô trở nên căm hận, cô phải bắt bọn chúng nhận cái kết thật đắng
Triệu Dương Thần bên cạnh cũng cảm nhận được sự thay đổi của cô, anh nắm lấy bàn tay của cô, ý bảo có anh ở bên cạnh. Tần Hy ngước nhìn lão cáo già kia mà mở miệng :” Ông nói láo, rõ ràng người giết cha mẹ tôi chính là người của ông”
Lời của cô nói ra khiến mọi người vô cùng bất ngờ, vị tiểu thư duy nhất của Tần gia năm đó vẫn còn sống sao? Lưu lão gia nhìn cô đầy kinh ngạc sau đó ông ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh :” Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-cung-ong-xa-tan-bao/2512423/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.