16.
Trong phòng nghỉ ở hậu trường, các nghệ sĩ khác không ngừng đến chào hỏi tôi.
"Trời ơi, chị Tần Thi ơi, em thích điệu nhảy hôm nay của chị lắm lắm luôn.”
"Chị Tần Thi, chị chính là người khiến em quyết định dấn thân vào giới giải trí này! Em chính là xem chị nhảy mà lớn lên đó."
"Tần Thi," có một anh lớn trong giới đi tới, xấu hổ cười một tiếng với tôi, nhỏ giọng hỏi: “Cô còn búp bê vải(*) không?"
(*): một dạng quà lưu niệm dành cho fan
Anh ấy xoa xoa tay, rất ngượng ngùng: "Con gái tôi rất thích CP Tần Tứ, tiếc là không săn được hàng."
Tôi thực sự không có thứ đồ chơi đó.
Khi tôi đang không biết từ chối như thế nào thì Đoàn Tiêu đã cười tủm tỉm từ trong túi lấy ra một con, khoác vai anh lớn kia, "Ôi chao, lão Từ, đây chính là phiên bản giới hạn vốn dĩ tôi muốn sưu tầm, nếu không phải anh mở miệng, tôi cũng chả đem ra đâu."
"Ây dà!" Anh lớn dùng sức vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Đoàn Tiêu, “Anh em tốt! Tôi sắp bị con gái lèm bèm đến chết rồi, như này đi, tiệc tất niên năm nay, vị trí trung tâm, Tần Thi nhất định phải đến đấy nhé!"
"Nhất định sẽ đến!"
Hai người kề vai sát cánh đi ra ngoài.
Điện thoại chợt rung lên.
Tôi lập tức lấy điện thoại ra xem.
Nhưng đó không phải là cuộc gọi mà tôi đang chờ, vậy mà lại là An Khả Ngưỡng.
Tôi không trả lời, trực tiếp cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-cung-anh-de-toi-hen-ho-cung-dinh-luu/2950254/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.