Bên tai truyền đến tiếng kêu ùng ục của bụng, Mộc Vãn Tình nhìn về phía nhị ca ở bên cạnh, hắn ngượng ngùng ôm bụng, ai, đói quá, còn chưa mở tiệc đã xảy ra chuyện.
Mộc Vãn Tình mỉm cười, lấy ra hai cái đùi gà thơm ngào ngạt không biết tìm từ nơi nào, đưa một cái qua.
Mộc Tử Ngang trợn mắt há hốc mồm.
"Không ăn sao?"
"Ăn"
__ __ __
Ánh mắt Vinh Đại khẽ đảo một lúc, quay đầu đi về phía Ngô Đông Minh, lấy ra một tờ danh sách, "Ngô đại nhân, đây là danh sách sính lễ trong phủ chúng ta, không thuộc về tài sản của Mộc gia, thỉnh châm chước trả lại cho phủ chúng ta."
Dựa theo quy trình, sính lễ sẽ được gửi tới nhà gái từ hai tháng trước hôn lễ,.
Đến lúc đó, một phần sính lễ sẽ biến thành của hồi môn, theo tân nương tử gả tới.
Không, nửa tháng trước Định Viễn Hầu đã đưa tới sáu mươi tám phần sính lễ, lễ vật đều là thứ tốt.
Thu hồi sính lễ mới là mục đích cuối cùng của chuyến đi này.
Mộc đại phu nhân mạnh mẽ quay đầu, phẫn nộ gào thét, "Không được, không thể, đây đã là đồ của Mộc gia chúng ta, cho dù bị tịch thu, cũng cần xung vào quốc khố."
Nàng thà hủy hoại cũng sẽ không để Định Viễn Hầu phủ chiếm hời.
Bọn họ rõ ràng có thể cứu Cẩm Dao ra ngoài, về tình về lý đều có thể.
Vinh Đại khinh thường nhìn nàng một cái, trong mắt có tức giận, thật không biết thức thời, cũng không nhìn lại tình huống hiện giờ của Mộc gia ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912199/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.