Sông cùng nuối cạn còn có thể đổi được mấy đồng, dù sao những bộ quần áo này đều được làm từ chất liệu tinh xảo và được gia công tốt.
Vì thuận tiện và thiết thực, nàng đã từ bỏ những bộ quần áo phụ nữ rườm rà.
Giày thêu tuy đẹp, nhưng không có cách nào dùng để leo núi lội nước, nếu mang ủng thì sẽ thuận tiện đi bộ hơn.
Ngô Đông Minh không khỏi nhìn nàng với cặp mắt khác xưa, đừng xem thường mấy thứ này, lúc mấu chốt có thể dùng rất nhiều."Ngươi rất thông minh, trước kia sao chưa từng nghe nói qua có nhân vật như ngươi."
Há chỉ có thông minh, tâm tính này cũng thuộc dàng lợi hại số một.
Ngay cả quan viên tam phẩm cũng không tiếp nhận được sự thật tàn khốc, nàng thì lại bình tĩnh dự đoán trước, chuẩn bị cho bước tiếp theo.
Đối mặt với Ô Y Vệ khám xét nhà, người khác bị dọa tới phát run, mà nàng lại thản nhiên ứng đối, tự nhiên hào phóng, can đảm kinh người.
Mộc Vãn Tình tự giễu cười nói, "Ta thì được tính là nhân vật gì chứ, nhưng cũng có chút thông minh, không dám mạo hiểm, cố gắng làm một nữ tử yếu đuối tầm thường."
Lời này quá vi diệu, trong sân một mảnh yên tĩnh, đồng loạt nhìn về phía Mộc Cẩm Dao.
Ở kinh thành, không ai có thể cướp đoạt danh tiếng của Mộc Cẩm Dao.
Ở Mộc gia, ai cũng không thể xuất sắc hơn Mộc Cẩm Dao.
Đích thứ khác biệt, phân lượng của trưởng nữ đặc biệt nặng.
Hốc mắt của Mộc nhị phu nhân không khỏi đỏ lên, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912197/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.