Chương 22
Mưa xuân bất chợt.
Trong màn đêm mờ ảo, một chiếc xe đen lẳng lặng tiến vào trang viên.
Quản gia Ngô đã nhận được điện thoại từ sớm, liền vội vàng cầm ô, đứng chờ ở cửa.
Lục Đình Vân từ một bên cửa xe khác bước xuống, đi đến bên này, mở cửa rồi khom lưng.
Hắn định đỡ Tống Ải ra khỏi xe, nhưng Tống Ải mềm oặt, cả người như không xương, không có chút sức lực hay phản ứng nào.
Quản gia Ngô đứng phía sau nhìn sốt ruột, đang do dự có nên chủ động giúp đỡ không, thì thấy Tống Ải bỗng nhiên kêu lên một tiếng, được Lục Đình Vân bế ngang ra ngoài.
Quản gia Ngô chưa kịp kinh ngạc, vội vàng giương cao chiếc ô.
Xe dừng ở vị trí đối diện cửa biệt thự, đi vào chỉ mất vài bước. Nhưng Lục Đình Vân bế Tống Ải vào trong rồi, lại không có ý định buông cậu xuống, mà tiếp tục đi về phía cầu thang.
Lên được vài bậc, Lục Đình Vân bỗng dừng lại. Giọng hắn không nghe ra chút cảm xúc nào, chỉ bình tĩnh nói: “Chú nấu chút canh giải rượu mang lên đây nhé.”
Quản gia Ngô lập tức vâng lời: “Được.”
Quản gia Ngô quay người đi xuống bếp, hai người kia tiếp tục lên lầu.
Sau khi được hít thở không khí trong lành, trạng thái choáng váng của Tống Ải dường như tốt hơn một chút.
Cậu mơ màng mở mắt, thấy mình đang lơ lửng, vẫn còn bay lượn trong không trung. Cậu theo bản năng ôm chặt lấy “cọc gỗ” đang đỡ mình để không bị ngã xuống. Chỉ là, hoa văn của “cọc gỗ” này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690896/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.