Trong phút chốc, mặt của Hạ Hoài Sơn đỏ tới mang tai, xem ra Thẩm Thời Kiêu đã biết được việc ông đề nghị với mẹ Thẩm vào ngày hôm nay.
Đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của Thẩm Thời Kiêu, Hạ Hoài Sơn lúng túng cúi đầu, thúc giục Tần Hoàn Như, chán nản lên xe rời đi.
Trên xe, Hạ Minh Hiên im lặng ngồi ở vị trí phó lái, từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, nhưng chiếc áo gió bị nắm đến nhăn nhúm, đã sớm phơi bày tâm trạng của cậu ta vào lúc này.
Rác rưởi ở trong miệng Thẩm Thời Kiêu là nói mình sao?
Ha ha, rõ ràng lúc đầu mình mới là đối tượng thỏa thuận kết hôn cùng với hắn.
Đôi môi đã không còn chút hồng hào nào, cậu ta lạnh lùng chất vấn Tần Hoàn Như, "Là ai nói với mẹ, kết hôn với Thẩm Thời Kiêu rất tệ!"
Tần Hoàn Như băn khoăn không yên lòng: "Là anh họ con nói, lúc trước mẹ sợ con gả đi phải chịu uất ức, cho nên mới từ chối."
"Mẹ xem Hạ Trĩ uất ức ở chỗ nào!" Hô hấp của Hạ Minh Hiên đột nhiên trở nên gấp gáp, gần như mất trí nói, "Ngày hôm nay ở trước mặt mọi người, con bị Thẩm Thời Kiêu chế giễu là đồ rác rưởi, ba mẹ hài lòng chưa?"
Hạ Hoài Sơn vẫn luôn im lặng, bỗng đen mặt nói: "Chuyện này trách ba mẹ? Không phải con mới là người muốn ba đề nghị chuyện thay đổi đối tượng kết hôn với mẹ của Thẩm Thời Kiêu à? Chuyện không có mặt mũi như vậy, ba xấu hổ đến mức không dám mở miệng!"
"Cha con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-dai-lao/777409/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.