Trong phòng vang vọng tiếng đùa giỡn của Hạ Trĩ và Thẩm Thời Kiêu. Mẹ Thẩm nhìn hắn, lòng bà vừa thấy may mắn, vừa không khỏi lo lắng lần nữa.
So với mấy năm trước, Thẩm Thời Kiêu đã thay đổi rất nhiều. Những thay đổi này đều liên quan trực tiếp đến Hạ Trĩ.
Nhưng bây giờ Hạ Trĩ vẫn chưa nhớ lại những ký ức đó.
Vừa trở lại phòng mình, bà lập tức liên lạc với mấy người bạn tốt. Bà hỏi xem bọn họ có biết bác sĩ khoa não nào có kỹ thuật tốt hay không. Nếu có thể giúp Hạ Trĩ khôi phục trí nhớ thì trả bao nhiêu tiền bạc, sức lực cũng không thành vấn đề.
Thẩm Thời Kiêu khá chấp nhất với những ký ức ấy. Nếu không, hắn cũng chẳng dùng nó để vượt qua căn bệnh trầm cảm nặng, trở lại với cuộc sống bình thường.
Lúc ấy, bà đã nói với Thẩm Thời Kiêu như thế này.
Bây giờ, kể cả khi Summer trở lại thì với cái dáng vẻ này của con, con nghĩ cậu ấy sẽ thích con, sẽ tới gần con à?
Thẩm Thời Kiêu không nói gì, nhưng theo thời gian, nỗi lòng và cảm xúc của hắn cũng dần thay đổi.
Hắn thường xuyên chia sẻ về chuyện của Hạ Trĩ với mẹ Thẩm, thế nên mẹ Thẩm không thể quen với sở thích của Hạ Trĩ hơn được nữa.
Tuy Thẩm Thời Kiêu đã khỏe lại, nhưng bà sợ vì chuyện này mà hắn sẽ sinh ra cảm xúc tiêu cực lần nữa.
Lúc bấy giờ, cửa phòng ngủ bị gõ vang. Mẹ Thẩm vội vàng che giấu hốc mắt ửng đỏ rồi lau nước mắt.
Thẩm Thời Kiêu ngồi cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-dai-lao/1852446/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.