Cũng chỉ là tù nhân, các cô đúng là rảnh chuyện mà.
- Nào có thưa bà chủ, đây là lần đầu tiên thống đốc mang một nữ tù binh về đó.
Lần đầu?
Con ngươi có tuổi của bà Sam bỗng chốc sáng rực rỡ, bà nắm chặt lấy tay nữ hầu, với ánh mắt vô cùng ngóng đợi, hấp tấp hỏi:
- Có chắc không?
Nữ hầu gật đầu chắc nịch.
Vừa nãy anh trai làm lính gác trong Đô Đốc Phủ gọi về hỏi thăm, không kiềm được nỗi bất ngờ khi lần đầu tiên trong suốt mười bảy năm đứng trại có một nữ tù binh được đưa đến, không những thế còn rất xinh đẹp nên đã lỡ lời nói ra hết thảy với cô ấy.
Vì thế nữ hầu này mới biết được, và dám khẳng định như vậy.
- Ô hô hô... lần đầu tiên... là lần đầu tiên. Ắt hẳn cô gái này không tầm thường, mình phải đến đó ngay mới được.
Bà Sam vui mừng khi có được câu trả lời như mong muốn, bà nhảy cẩn lên cười hí ha hí hửng như một đứa trẻ, vỗ tay bôm bốp, mặc kệ phong thái lạnh lùng, quý phái mà mình gầy dựng bao năm qua trong mắt mọi người.
Hi vọng về chấp niệm kia vừa bị dập tắt một cách phũ phàng, nay lại được thắp sáng chỉ bởi một câu nói đơn giản. Thua keo này bà bày keo khác, nhỡ đâu lần này sẽ có cháu ẵm bồng thì sao.
- Tạm biệt các cô, ngày mai liên hệ với quản gia phủ tôi nhận quà nhé!
- Ơ... cảm ơn đại phu nhân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-thong-doc-roi-vao-bien-tinh/2704090/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.