CHƯƠNG 58
Người kia giận dỗi bỏ đi, chú Vương nén cười, từ từ kéo tấm vách ngăn trong xe lên.
Chiếc xe bon bon trên đường về Nam Thành, Diệp Liễm cười, kéo người ra khỏi vòng tay mình.
Anh chăm chú nhìn đôi tai đỏ ửng của cô gái, và cả cặp kính râm cô vừa đeo lại vì xấu hổ. Anh trêu chọc: “Sao bạn học Mạnh lại sợ phải đối mặt với vật sở hữu của mình vậy? Không phải em nói anh là của em sao?”
Anh đưa tay, kẹp ngón tay vào gọng kính ở giữa hai tròng kính rồi từ từ tháo ra.
“Giờ đeo vào làm gì? Trong xe có sáng đâu.”
Vừa nãy đối mặt với kẻ khiêu khích, cô còn nhìn thẳng, mặt không đỏ, tim không đập mà đáp trả. Vậy mà khi anh xuất hiện, cô lại bỗng dưng ngại ngùng, phải che mặt đi.
“Bảo bối, vừa nãy em ngầu thật đấy.”
Diệp Liễm cúi đầu, cắn nhẹ vào tai cô, giọng nói dịu dàng như tan chảy.
Mạnh Niên đỏ mặt né tránh, định mở miệng phản bác thì bị Diệp Liễm say đắm ngậm lấy môi.
Câu nói “Anh ấy là của tôi” đã tạo ra một cú sốc không hề nhỏ đối với Diệp Liễm.
Cần biết rằng, với những trải nghiệm từ thuở nhỏ, tính cách của Mạnh Niên luôn thiên về yếu đuối và hướng nội. Với những lời đề nghị của người khác, cô không biết phải từ chối thế nào, càng không thể chủ động gây gổ với ai.
Ngay cả những thứ thuộc về bản thân, những mong muốn của mình, cô còn không biết cách thể hiện, không biết bảo vệ lợi ích của mình. Thật khó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-ngay-nuong-chieu-em/4693291/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.