CHƯƠNG 3: ĐỂ CÔ Ở LẠI
Tên “Diệp Liễm” tất nhiên Mạnh Niên đã từng nghe qua, không chỉ biết, thậm chí trong mấy năm qua, cô còn khá quen thuộc với cái tên này.
Mạnh Niên đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc: “Chú Diệp?!”
Diệp Liễm im lặng hai giây, khẽ “ừm” một tiếng.
Cách xưng hô này khiến Trình Phán không kìm được mà liếc nhìn ông chủ vẫn còn khá trẻ của mình vài lần. Thì ra cô gái nhỏ này là người cùng thế hệ với nhị thiếu gia Diệp Tồn Lễ – cháu trai của Diệp gia.
Vương Dụ vừa nói với cô ấy rằng cô gái nhỏ này là cháu dâu được bà cụ Diệp chọn, vậy thì cô gái nhỏ này… Trình Phán liếc nhìn Mạnh Niên, nghĩ trong lòng: Thật sự đã trưởng thành rồi sao? Trông không giống chút nào.
Theo tiếng đáp lời của người đàn ông, cô gái mặc váy trắng trên ghế sofa có thể thấy rõ ràng đã trở nên rụt rè, quy củ hơn rất nhiều.
Trình Phán trơ mắt nhìn Mạnh Niên từ từ thẳng lưng, hai chân khép sát, ngay cả mũi chân cũng thẳng tắp hướng về phía trước.
Vẻ mặt căng thẳng nhỏ nhắn ấy khiến Trình Phán cảm thấy đồng cảm. Cô ấy vẫn nhớ khi lần đầu gặp Diệp Liễm, cô ấy cũng y hệt như vậy.
Lúc này, người đàn ông chỉ đứng đó, hơi cúi đầu suy tư, dáng vẻ ấy cũng đủ khiến lòng người bất an. Anh đăm chiêu, trầm ngâm đánh giá Mạnh Niên, nhất thời dường như không có ý định mở lời nữa.
Trình Phán khẽ hắng giọng, định phá vỡ sự bế tắc: “Trời đã tối rồi, Mạnh tiểu thư nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-ngay-nuong-chieu-em/4693233/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.