CHƯƠNG 2: HÓA RA EM ĐÃ QUÊN TÔI
Ngày dần về chiều, nhiệt độ hơi xuống thấp, Mạnh Niên bỗng cảm thấy hơi lạnh.
“Papan, mấy giờ rồi?”
Trong căn phòng yên tĩnh bỗng vang lên giọng nói nhẹ nhàng của cô gái.
Màn hình điện thoại trong tay cô sáng lên, sau đó một giọng nam lười biếng, đậm chất máy móc vang lên trả lời: “Giờ Bắc Kinh, 16 giờ 45 phút.”
Cô gái lập tức im lặng. Vài giây sau, giọng nam máy móc đó lại vang lên, lần này ngữ điệu có thêm vài phần cười nhạt.
“Bạn đã không nói chuyện với tôi suốt 27 giờ 56 phút rồi, cuối cùng cũng nhớ tôi sao, chủ nhân thân yêu.”
Mạnh Niên: “…”
Cô mím môi, im lặng rất lâu.
Cô vẫn không thể chấp nhận được cái trợ lý giọng nói lạnh lùng và không mấy thông minh trong điện thoại của mình lại biến thành cái tên đàn ông dẻo miệng, kỳ quặc này, còn đặt tên là Papan.
Kể từ khi cô bị mù, chiếc điện thoại cũ không còn phù hợp để cô sử dụng nữa.
Cô bạn thân làm việc tại “Hưng Thế” – một doanh nghiệp trí tuệ nhân tạo hàng đầu trong nước – đã tặng cô chiếc điện thoại thông minh chuyên dùng cho người khiếm thị này. Nghe nói đó là trí tuệ nhân tạo, được tạo ra bằng công nghệ đỉnh cao trong lĩnh vực AI, tuy hiện tại vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu, chỉ là sản phẩm thử nghiệm, nhưng đã tốt hơn tất cả các loại trí tuệ nhân tạo trên thị trường.
Tuy nhiên, trợ lý thông minh này, ở một mức độ nào đó, đã gây phiền nhiễu cho cô.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-ngay-nuong-chieu-em/4693232/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.