Bộ dáng Lộ Kiều nhuyễn thanh mềm giọng làm hô hấp Khương Dịch Duy trầm xuống, hắn rất muốn ôm lấy Lộ Kiều, hôn môi cậu, giúp giúp cậu. Lộ Kiều đem đầu vùi vào đầu gối, cảm thấy thẹn thùng không chịu ngẩng đầu lên. Khương Dịch Duy nhẹ giọng dỗ: "Tiểu Lộ, để anh nhìn em." Lộ Kiều không lập tức nhìn về phía Khương Dịch Duy, động tác dừng vài giây, mới hơi nghiêng mặt. Mặt cậu đỏ, khóe mắt cũng vậy. Hướng mắt nhìn về phía màn hình, trong mắt đều là phong tình. Đây là biểu hiện động tình, Khương Dịch Duy bất quá hiểu rõ. Không áp xuống cảm xúc trong lòng, hắn nhìn chăm chăm vào đôi mắt Lộ Kiều nói: "Anh muốn hôn em." Vừa nghe lời này, Lộ Kiều đặc biệt muốn khóc, thậm chí hối hận đi Paris huấn luyện. Khương Dịch Duy muốn cái gì thì có cái đó, bản thân mình không đi tuyển chọn người mẫu cũng không lo ăn lo mặc, hà tất phải chịu nỗi khổ tương tư, đến nơi này chịu đày đọa... Thấy vành mắt Lộ Kiều đều đỏ, Khương Dịch Duy không khỏi đau lòng, nói thật nhẹ: "Tiểu Lộ, hôn anh một chút. Cách màn hình cũng được." Lộ Kiều đè nén nước mắt tới gần màn hình, tới gần nó một phân, tựa như tới gần Khương Dịch Duy một phân. Cậu tiến đầu lại, ở trên màn hình di động hôn một cái. Động tác thực nhẹ, lúc môi tách khỏi màn hình tim cậu đập mãnh liệt. Thật giống như, thật sự hôn Khương Dịch Duy. Khương Dịch Duy cười. Lộ Kiều nhìn đến có chút ngốc, ngày thường Khương Dịch Duy cũng sẽ cười với cậu, nhưng chưa bao giờ giống như bây giờ cười vui vẻ đến vậy. Phảng phất như một đứa trẻ được khen thưởng, gương mặt vui sướng làm cậu không nhịn được cũng cười thành tiếng. "Ngốc hay không ngốc?" Lộ Kiều không khỏi than một câu, "Cách màn hình lạnh như băng, cũng không thật sự hôn lên môi anh." Khương Dịch Duy lắc đầu, ngón tay chỉ chỉ ở khóe môi mình, nói: "Nơi này đều nóng." Hắn lại nói: "Em vừa hôn, liền nóng lên." Lần đầu tiên Lộ Kiều biết Khương Dịch Duy có thể nói ra những lời âu yếm êm tai như vậy, đại não trống rỗng vài giây không nói, suy nghĩ cũng tan rã hết. Sau dư vị hồi lâu, mới mở miệng: "Mấy ngày chúng ta xa nhau, anh có thể mỗi ngày đều nói những lời âu yếm dễ nghe như vậy với em hay không?" Sợ Khương Dịch Duy cự tuyệt, Lộ Kiều vội vàng bổ sung: "Không cho nói không, một ngày mới một câu, rất đơn giản." Khương Dịch Duy nói: "Được." Cảm thấy Lộ Kiều nổi tính ham chơi, bộ dáng làm nũng thực đáng yêu. Tầm mắt đi xuống, phát hiện Lộ Kiều không biết khi nào đã dừng động tác trên tay. Khương Dịch Duy không khỏi nhướng mày, bảo Lộ Kiều tiếp tục. Tay Lộ Kiều đều run, phát hiện Khương Dịch Duy một bụng đều là suy nghĩ xấu. Vừa mới muốn tiếp tục, lại nghe thanh âm Khương Dịch Duy truyền đến: "Tiểu Lộ, tưởng tượng là anh đang giúp em." Trong nháy mắt Lộ Kiều hỏng mất, muốn xé drap giường. Người đàn ông này vì cái gì mà như vậy a! Một câu vô cùng đơn giản là có thể làm người tước vũ khí đầu hàng. Khương Dịch Duy còn thông qua video call chỉ đạo hiện trường cho Lộ Kiều, không ngừng nói với Lộ Kiều: "Nhanh một chút, cảm giác sẽ càng tốt." "Lực đạo đừng mạnh quá, hơi buông một chút." Lộ Kiều thật sự sắp điên rồi, cậu cũng không phải không biết, kết quả Khương Dịch Duy như thầy giáo lời nói và hành động đều mẫu mực. "Anh đừng nói nữa..." Cậu cuối cùng đánh gãy lời nói Khương Dịch Duy, "Em chính mình có thể... không cần anh dạy em." Đáy mắt Khương Dịch Duy đầy ý cười: "Nhưng anh càng hiểu em hơn." Hiểu nơi nào là nhược điểm của cậu, hiểu làm như thế nào sẽ làm cậu run rẩy không thôi. Không thể phủ nhận, lời Khương Dịch Duy nói đều là sự thật. Trước đây cũng có lúc Lộ Kiều muốn làm, Khương Dịch Duy lại đến khuya mới về. Khi đó cậu ở trong phòng tắm cọ tới cọ lui, nửa ngày hơn cũng không có cảm giác. Sau khi Khương Dịch Duy về, trực tiếp làm quân lính nhà cậu tan rã, tan rã thành nước. Hiện tại nghĩ lại, cậu kiềm chế không được, tất cả đều là do Khương Dịch Duy làm. Bất luận là trên tình cảm, hay là trên cơ thể. Lộ Kiều nghe chỉ đạo của Khương Dịch Duy ra tới, thái dương cậu đầy mồ hôi, hô hấp cũng thực nặng nề. "Có thoải mái không?" Khương Dịch Duy hỏi. Có thể không thoải mái sao? Hoàn thành loại sự tình này, có nam nhân nào cảm thấy không tốt? Lộ Kiều gật đầu, đứng dậy lấy giấy: "Thoải mái thì thoải mái, nhưng không bằng anh giúp em." "Khương Dịch Duy." Cậu kêu tên Khương Dịch Duy, ngữ khi mang theo chút oán trách, "Đều là anh đem em dưỡng đến héo tàn." Khương Dịch Duy cười cười không nói, trong lòng nghĩ như vậy rất tốt, như vậy Lộ Kiều không thể nào rời xa mình được, chỉ có thể nằm ở bên cạnh mình. Lộ Kiều thu dọn chính mình liền tiếp tục video với Khương Dịch Duy, bởi vì làm việc tiêu hao không ít năng lượng, lúc này bụng đói đến kêu to. Khương Dịch Duy bảo Lộ Kiều đi ăn cơm, Lộ Kiều gật đầu, trước khi cúp video hỏi nhanh một câu: "Quảng cáo của em phát sóng, anh thấy sao?" "Còn chưa xem." Khương Dịch Duy đúng sự thật đáp. Hắn xuống máy bay về công ty xử lý văn kiện. Rồi lập tức về nhà gọi video với Lộ Kiều, một chút thời gian dư thừa cũng không có. "Vậy anh lên mạng nhìn xem!" Lộ Kiều cảm thấy quảng cáo bản thân mình khá đẹp, muốn nghe Khương Dịch Duy khen mình vài câu. "Đều đã lên hot search Weibo, anh lát nữa xem xong cho em chút ý kiến. Nói thế nào cũng là lần đầu tiên em đóng quảng cáo, có gì chưa làm tốt em muốn chú ý một chút." Nghe Khương Dịch Duy nói được, Lộ Kiều mới vừa lòng mà cúp máy. Đẩy cửa đi ra phòng khách, Phương Húc Tiềm ngồi trên sofa xem TV. Hắn ngước mặt liếc Lộ Kiều một cái, mặt lộ vẻ nghi ngờ: "Ngươi phát sốt? Sao mặt đỏ như vậy?" Lộ Kiều sờ sờ mặt vẫn còn dư lại cảm xúc, nói: "Không có, video call cùng Khương Dịch Duy." Phương Húc Tiềm nhích nhích qua bên cạnh nhường chỗ cho Lộ Kiều: "Gọi điện có thể làm mặt đỏ thành như vậy? Nói không ít lời cợt nhả đi?" Đâu chỉ là lời cợt nhả... Tiểu Phương vẫn là quá đơn thuần. Lộ Kiều đem phần cơm Phương Húc Tiềm mang cho mình đi hâm lại, sau đó ấp úng trả lời: "Chính là tâm sự bên này huấn luyện thế nào." "Còn có thể thế nào a, diễm ngộ không ngừng!" Phương Húc Tiềm trêu ghẹo, "Buổi chiều ta đi tới phòng tập của ngươi, thấy ánh mắt người mẫu Italy kia vẫn luôn dính chặt vào ngươi. Nếu như Khương Dịch Duy biết, bình dấm chua trực tiếp vỡ đầy đất, ngươi có tin không?" "Đừng nói nữa..." Nhớ tới nam nhân người Italy kia, Lộ Kiều bắt đầu phát sầu, "Đã bị Khương Dịch Duy biết, ta đang cùng hắn nói chuyện, người mẫu kia khen ta, trực tiếp đưa ta một đóa hoa hồng." "Mặt Khương Dịch Duy tái mét, ta dỗ hơn nửa ngày mới làm hắn vui vẻ một chút." Lộ Kiều nhét hai miếng salad vào miệng, nói, "Ta lúc ấy thấy hắn giận, đặc biệt sợ hắn đem treo video không để ý tới ta." Phương Húc Tiềm xua xua tay: "Nhưng Khương Dịch Duy làm không được sự tình này, ngươi biết nhân viên công ty sau lưng nói ngươi với Khương Dịch Duy như thế nào sao? Nói ngươi là Đát Kỷ phiên bản nam, đem hồn Khương tổng câu đi không còn gì. Ngươi bảo Khương tổng đi hướng đông, hắn tuyệt đối không dám đi hướng tây." "Nào có khoa trương như vậy..." Lộ Kiều nói thầm một tiếng. Chủ yếu là Khương Dịch Duy đã chiến tranh lạnh với mình một lần, cho nên cậu thấy Khương Dịch Duy giận mới bất an, sợ hãi. Nhưng Phương Húc Tiềm không biết, hắn nghe Lộ Kiều miêu tả sự tình ngày trước đều xem là tình thú của cậu và Khương Dịch Duy. Đơn giản chính là tiết mục ngươi ghen, ta dỗ ngươi. Ngược cẩu hắn cũng không muốn nghe nhiều, nhưng Lộ Kiều ở bên tai lải nhải không dứt. Phương Húc Tiềm thật sự không thể nhịn được nữa, vò đầu hỏi Lộ Kiều: "Ngươi tập huấn cả ngày không mệt sao? Không bằng đi nghỉ sớm một chút?" Mệt thì xác thật mệt, nhưng là Lộ Kiều càng nhớ Khương Dịch Duy. Hiện tại muốn tìm người nói chuyện phiếm, bằng không về phòng cũng là trừng mắt nhìn trần nhà phát ngốc. Lộ Kiều không những không về phòng, còn rót cho mình chén nước: "Sớm như vậy ta cũng không ngủ được a! Ngươi không phải rất thích nghe chuyện bát quái của người ta sao? Ngươi không muốn biết ta làm sao quen biết được Khương Dịch Duy?" Phương Húc Tiềm lắc đầu, hắn thật sự không muốn tiếp tục ăn cẩu lương. "Ta mệt rồi, ta muốn ngủ." Hắn lập tức đứng dậy chạy trốn, trở về phòng mình liền khóa cửa, sợ Lộ Kiều đẩy cửa vào, tiếp tục giảng chuyện không thể không nói của cậu và Khương Dịch Duy. Thấy thế, Lộ Kiều chỉ có thể về phòng nghỉ ngơi. Rửa mặt xong nằm lên giường, đều là hình ảnh cậu cùng Khương Dịch Duy video sεメ. Cậu thẹn thùng không chịu được, đem đầu chui vào chăn bắt mình ngủ. Kết quả lăn qua lăn lại, một chút buồn ngủ cũng không có. Cậu rất muốn Khương Dịch Duy ôm mình ngủ, muốn bên ngươi lưu lại hương vị của Khương Dịch Duy. Khương Dịch Duy ngồi dậy thở dài, ngơ ngác ngồi trong chốc lát, đem quần áo Khương Dịch Duy mang theo tới Pháp lấy ra bỏ lên giường. Một cái để trên gối, một kiện để trên drap giường. Lộ Kiều giống như chú chim nhỏ xây tổ, dùng quần áo Khương Dịch Duy cho mình dựng một cái tổ nhỏ. Cảm thấy còn chưa đủ, cậu thậm chí lấy một cái gối nhét vào áo sơ mi Khương Dịch Duy, sau đó ôm vào ngực, nói với bản thân Khương Dịch Duy đang ở bên cạnh mình. Lúc này cơn buồn ngủ của cậu dâng lên. Thời điểm Lộ Kiều ngủ, trong nước còn chưa đến 5 giờ chiều, Khương Dịch Duy nghe lời Lộ Kiều lên mạng xem quảng cáo đã phát sóng. Đầu ngón tay bấm nút play, chỉ thấy Lộ Kiều cực đẹp và một cặp chân dài đập vào mắt, Khương Dịch Duy bị hình ảnh này đánh sâu vào mắt, hắn như say xe. Thân thể sáng rực bị bối cảnh đen phía sau làm không còn một tia huyết sắc, bày ra một cảm giác ốm yếu làm người ta thương tiếc. Dáng người mảnh khảnh trong ống kính tạo cảm giác suy sút không thôi, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ màu trắng đứng ở trong một góc lại sinh ra một loại cảm giác bất lực. Màn ảnh dừng ở chân một chút rồi di chuyển, dừng ở trên eo. Dừng lại vài giây, mới trở về phía mặt Lộ Kiều, cảm người thần bí lại gợi cảm. Khương Dịch Duy đem quảng cáo xem đi xem lại chục lần mới nhấn dấu x bên phải, đem nó tắt đi. Quả nhiên để Lộ Kiều nhận cái đại ngôn này là quyết định sai lầm, dáng ngươi mê người kia, rõ ràng chỉ có mình mới có thể thấy. Lại mở hot search Weibo, #Chân Lộ Kiều# còn đang treo ở đầu. Bấm nhìn vào, lục phủ ngũ tạng Khương Dịch Duy như muốn rách. Hắn không chế không được tay của chính mình, trả lời bình luận top. @Ta yêu ca ca nhan sắc thịnh thế: "Ngọa tào, chân Lộ Kiều là nghịch thiên đi! Đôi chân tuyệt mỹ này có thể để ta sợ một chút thì tốt rồi. Khương Dịch Duy trả lời nàng: Ta có thể, nhưng ngươi không được. @Ta là tân tấn mê muội Lộ Kiều: Ưu vật này vì cái gì hôm nay ta mới phát hiện? Gϊếŧ ta đi! Vì cái gì hắn đã kết hôn! Vì cái gì đối tượng kết hôn của hắn là nam nhân! Khương Dịch Duy trả lời nàng: Bởi vì tình yêu. @Dẫm lên ngôi sao tản bộ: wsl (wo si le: ta chết rồi),eo này, chân này, Lộ Kiều không phải là người! Là tiên tử! Mẹ nó, ta yêu một cái phi nhân loại. Khương Dịch Duy trả lời nàng: Ngươi nói rất đúng. @Lộ ca ca thật là đẹp mắt: Lộ ca là linh hồn T đài, ca ca da trắng dáng đẹp, Lộ ca ca là siêu mẫu, Lộ ca ca là khí chất tuyệt đối, Lộ ca ca khuôn mặt thiên tài, Lộ ca ca thỏa mãn thị giác, Lộ ca ca là killer trái tim!! Khương Dịch Duy trả lời nàng: Tiếp tục khen, đừng có ngừng. Từ chiều đến đêm khuya, Khương Dịch Duy trả lời bình luận từng cái từng cái. Đến khi trời khuya khoắt, mới nắm lên giường chuẩn bị đi ngủ. Mắt vừa nhắm liền mở, Khương Dịch Duy đột nhiên nhớ hắn còn phải nói cho Lộ Kiều quảng cáo này còn thiếu cái gì. Lại lần nữa mở di động, hắn gửi Wechat cho Lộ Kiều, viết: |Quá mức gợi cảm, làm người khác mơ màng. Về sau không được như vậy, nhớ phải thu liễm.| 11-Sep-21
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]