Trên mặt đường rộng thênh thang, chiếc siêu xe nào đó bỗng trượt bánh.
Tài xế mắt nhìn thẳng như chưa nghe được điều gì, nhưng trên kính chiếu hậu đã phản chiếu trọn vẹn vẻ mặt đầy kinh hoàng của bác.
Đồng thời bác còn cảm nhận được ánh nhìn sắc như dao hướng về bản thân, khiến lưng nhoi nhói như kim chích. Sáng sớm tiết trời mát mẻ mà trên trán tài xế đã vương một tầng mồ hôi.
Quý Tĩnh Duyên chậm rãi thu hồi ánh mắt, sắc mặt như thường, thái độ có lễ: “Còn sống chung chăn, khi chết chung mộ”
Nói thế mà hắn cũng hiểu!
Cảnh Hoài dịu giọng: “Đúng vậy, giờ anh không nguyện ý cũng không sao, em có thể chờ”
Quý Tĩnh Duyên đáp: “Cậu và tôi là chồng chồng hợp pháp, việc đấy là lẽ đương nhiên”
Vẻ mặt hắn khi nói câu trên chả có gì khác so với “Hôm nay thời tiết không tệ”, nhưng trong nháy mắt ấy, đáy lòng Cảnh Hoài như có muôn vàn pháo hoa nở rộ.
——Chồng chồng hợp pháp, là lẽ đương nhiên.
Nghe sao mà giống âm thanh của tự nhiên thế chứ!
Cảnh Hoài cầm lòng không đặng nhấc tay ôm ngực.
Cười người hôm trước hôm sau người cười, các cụ nói cấm có sai!
Trái tim anh điên cuồng nhảy lên, tự nhiên Cảnh Hoài không biết nên nói gì. Lúc anh nghĩ ra thì Quý Tĩnh Duyên đã nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong xe không bật đèn, tia sáng nhạt nhòa điểm lên đường viền khuôn mặt sắc bén của hắn, lại được bầu không khí tĩnh lặng biến hóa khiến cho đường cong trở nên mềm mại hơn.
Quý Tĩnh Duyên ngồi ngay cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-ong-xa-khuyet-tat-giau-sang/195039/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.