Có lẽ là do vừa mới tỉnh dậy, đôi mắt tròn xoe của Tang Kiều vẫn còn ánh nước mê mang, nhìn qua hiếm khi thấy hơi ngốc nghếch.
Phó Hành Chu không nhịn được, cúi đầu hôn lên trán Tang Kiều một cái: "Mệt à?"
Tang Kiều nheo mắt, trông có vẻ rất muốn gật đầu, nhưng đột nhiên nhớ ra đêm nay mình có nhiệm vụ, vội vàng lắc lắc đầu: "Không có không có, không mệt."
Dường như Phó Hành Chu cảm thấy bộ dạng Tang Kiều tích cực phản bác như vậy rất thú vị, lại hỏi một câu: "Không mệt, vậy em muốn làm gì?"
Tang Kiều: "......"
Tang Kiều bị câu hỏi của Phó Hành Chu làm nghẹn họng, mím môi, vươn tay vỗ vỗ bên kia giường: "Không phải tối hôm nay...... Cùng nhau ngủ sao?"
Phó Hành Chu: "......"
Đồ ngốc này nữa.
Phó Hành Chu nhéo mặt Tang Kiều: "Tôi đi tắm rửa, nếu em mệt thì ngủ trước đi."
Tang Kiều: "......"
Tang Kiều: "Hả?"
Tang Kiều mở to mắt, giống như không tin được, thất vọng nói: "Đêm nay, không ngủ sao?"
Cậu tắm rửa sạch sẽ thơm tho rồi......
Còn bôi dầu......
Không ngủ thật lãng phí......
Tang Kiều cảm thấy hơi tiếc cho kem dưỡng Bảo Bảo của mình, nhìn thoáng qua Phó Hành Chu, muốn nói lại thôi, trong lòng lắc đầu tiếc nuối.
Thôi vậy.
Không ngủ thì không ngủ.
Nói không chừng hôm nay người ta bận quá, trạng thái không tốt.
Tang Kiều tự an ủi mình một phen, cảm thấy nên hiểu cho Phó Hành Chu.
Phó Hành Chu đương nhiên không biết Tang Kiều đã nhanh chóng não bổ hắn thành nam nhân thận mệt thận hư thận không tốt, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-cung-lao-cong-nha-giau-so-1/340878/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.