Vu Thanh Đường dựa lưng vào sofa mềm, lòng bàn tay bị ai đó nhét cho nửa quả cam. Từ Bách Chương mang kính lên, buộc lại tạp dề, múc canh ra cho anh.
Lúc mang kính trông Từ Bách Chương như một vị quân tử không màng dục vọng. Nhưng vừa rồi hắn tháo kính ra, vị quân tử này dường như chỉ hận không thể nuốt trọn Vu Thanh Đường vào bụng mình.
Ngón tay Từ Bách Chương nhẹ nhàng lướt qua sau gáy của anh, nếu không có nơi này làm “chứng cứ”, Vu Thanh Đường còn hoài nghi rằng mình đang nằm mơ.
Vết thương của Vu Thanh Đường được cẩn thận xử lý, máu đã được cầm, cũng đã khử trùng, còn được dán băng chống thấm. Nó như một dấu hiệu của sự chiếm hữu, từ chối bất kì kẻ nào có ý định chạm vào.
Hai người ngồi đối diện nhau. Từ Bách Chương không nói lời nào, chỉ đưa cho Vu Thanh Đường một chén canh, bóc tôm và gắp thức ăn cho anh.
Vu Thanh Đường: “Anh muốn nghe giải thích không?”
Nếu đặt mình vào vị trí của hắn, anh cũng sẽ thấy không thoải mái, nhất là khi mấy ngày trước anh vừa hứa hẹn sẽ giữ khoảng cách với gã giám đốc kia.
Từ Bách Chương: “Nếu em muốn nói.”
Vu Thanh Đường không giấu giếm bất kỳ điều gì, kể lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra hôm nay, bao gồm cả việc Liêu Văn Phong lấy Giám thị Khương làm cái cớ để lừa gạt, còn có việc gã vượt qua ranh giới giữa cấp trên và cấp dưới.
Từ Bách Chương không trách móc, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-chop-nhoang-voi-bac-si-tu/3743285/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.