Vu Thanh Đường ngủ đến hơn 4 giờ, không ăn tối ở nhà bố mẹ mà ra về với Từ Bách Chương.
Xe dừng trước cửa nhà, Vu Thanh Đường tháo dây an toàn, vội vã mở cửa, “Tôi về trước nhé, hôm khác liên lạc.”
Từ Bách Chương cũng xuống xe, “Tôi đưa cậu lên.”
Vu Thanh Đường: “Không cần đâu, anh về trước đi.”
“Thanh Đường, tôi là bạn trai cậu.” Mặt Từ Bách Chương lạnh lại, “Cậu giấu chú dì thì thôi, sao lại giấu cả tôi?”
Vu Thanh Đường bất giác thở dài, cơ thể hơi nghiêng đi, “Anh phát hiện ra rồi sao?”
Từ Bách Chương đỡ lấy tay anh, “Rõ ràng quá mà.”
Vội vã về nhà, suốt dọc đường không nói một lời, cánh tay Vu Thanh Đường luôn đặt lên bụng. Nếu đoán không sai, vừa ngủ dậy đã bắt đầu đau dạ dày, hoặc là vì đau quá nên mới “ngủ” lâu như vậy.
Vu Thanh Đường dựa vào người Từ Bách Chương, hít một hơi sâu, “Chỉ là đau dạ dày thôi, không có gì nghiêm trọng đâu.”
Những lời sau đó anh không còn mặt mũi để nói nữa, lần này thực sự quá đau.
Từ Bách Chương nghiêm túc vào vai bác sĩ: “Có hai lựa chọn, hoặc là đi bệnh viện khám, hoặc là lên lầu, tôi xem cho cậu.”
Vu Thanh Đường không do dự, “Lên lầu.”
Từ Bách Chương đỡ anh lên giường, nâng cổ tay giúp anh bắt mạch.
Vu Thanh Đường nhớ lại lần đầu gặp nhau mình còn khách sáo nói muốn nhờ hắn bắt mạch cho, không ngờ địa điểm lại là trên giường.
Ngón tay Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-chop-nhoang-voi-bac-si-tu/3743267/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.