Tối qua dù lên giường sớm nhưng mãi đến khuya Vu Thanh Đường mới chợp mắt được. “Thủ phạm” không ai khác chính là tin nhắn thoại của Từ Bách Chương. Dù ghét bỏ bản thân đã nghe đi nghe lại hàng trăm lần, nhưng vẫn phải thừa nhận rằng giọng của đối phương quá cuốn hút.
Sau một đêm dài nghe câu “Bạn trai, ngủ ngon”, sáng sớm Vu Thanh Đường đã bị đánh thức bởi một cuộc gọi.
Mẹ anh, bà Trần, chẳng thèm dạo đầu, vừa bắt máy đã chất vấn ngay: “Con định để cả thế giới đều gặp hết rồi, chỉ mỗi bố mẹ là mù mờ không biết gì, đúng không?”
Vu Thanh Đường vẫn cuộn tròn trong ổ chăn, giọng ngái ngủ: “Mẹ, mẹ nói gì thế?”
Giọng mẹ Vu chẳng mấy vui vẻ: “Mẹ vừa gửi ảnh qua điện thoại cho con rồi, tự xem đi.”
Là mấy bức ảnh hôm qua anh chụp với bọn trẻ ở bảo tàng khoa học.
Bà Trần đã nghỉ hưu nên thường xuống sân chung cư tán chuyện với hàng xóm. Dọn đến đây chưa đầy nửa năm mà số điện thoại của những người cùng độ tuổi với bà gần như đã được lưu hết. Trong số đó có cả phụ huynh của bọn trẻ, việc thấy những bức ảnh được chia sẻ lên mạng xã hội cũng chẳng có gì lạ.
Trong ảnh, ngoài bức chụp tập thể còn có vài bức chụp riêng của mấy đứa nhỏ. Vu Thanh Đường và Từ Bách Chương vô tình lọt vào khung hình, đứng sát vai nhau, tuy không nhìn rõ mặt nhưng nếu là người quen sẽ dễ dàng nhận ra.
Giọng mẹ Vu liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-chop-nhoang-voi-bac-si-tu/3743265/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.