Lương Diễm đầu tiên là ngạc nhiên, sau khi phản ứng được đáp án của Tiêu Lạc là "Tôi đã từng có một chút rung động với người đàn ông tên Lương Diễm", cả người bỗng như đắm chìm trong mừng rỡ.
Muốn làm cái gì đó, nhưng ở đây nhiều người quá!
Nhưng nếu như không làm cái gì thì cũng không được.
May mắn là Tiêu Lạc ngồi ngay bên cạnh anh, vì thế thừa dịp những người khác đang bắt đầu la hét điên cuồng, Lương Diễm liền với lấy áo khoác cùng khăn quàng cổ trên tay vịn sô pha, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay Tiêu Lạc, trước mặt mọi người dắt cô ra khỏi phòng.
Khoảnh khắc cửa đóng lại, âm thanh ồn ào cũng được ngăn cách.
Vừa ra khỏi phòng, Tiêu Lạc lập tức tỉnh táo lại, theo bản năng rút tay mình ra khỏi tay Lương Diễm, nhưng rút không ra được. Vì thế nhịn không được hạ giọng nói: "Anh buông tay đi, nhỡ có phóng viên thì sao bây giờ?"
Lương Diễm vừa kéo cô đi xuống dưới lầu, vừa dịu dàng trấn an: "Không có đâu, nơi này cũng không phải là trong nước, hơn nữa muộn như thế này, nếu mà còn bị phóng viên bắt gặp thì tôi sẽ đi mua vé số..."
Tâm trạng Lương Diễm thật sự rất tốt, vì thế vừa nói vừa cúi đầu cười ra tiếng: "Nếu không đợi trời sáng tôi thật sự đi mua một cái, nói không chừng có thể trúng giải năm trăm vạn đó!"
Tiêu Lạc còn chưa kịp nói ra suy nghĩ, đã nghe thấy Lương Diễm lắc lắc đầu nói: "Không nên không nên, chắc là trúng không được đâu. Người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-chong-vanh-cung-anh-de/1655352/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.