"A….” 
Phương Chấn Đông rên lên một tiếng, buông miệng côgái nhỏ ra, Hàn Dẫn Tố mới phát hiện tay mình đang đặt trước ngực anh. Sợ hếthồn vội vàng định đưa tay rung chuông gọi bác sỹ lại bị Phương Chấn Đông níulại: 
"Anh không sao, không cần chuyện bé xé ra to.” 
Giọng nói vô cùng khó chịu, sắc mặt có chút thâmtrầm dường như không nén được dục vọng xuống nên có phần vô cùng buồnbực. 
Hàn Dẫn Tố không khỏi cười khẽ hai tiếng, liếc anhmột cái, bộ dạng nhịn cười rơi vào mắt Phương Chấn Đông làm hỏa thiêu tronglòng càng khó nhịn. Nhưng cũng hiểu là hiện tại là điều không thể, chưa nói đếnvết thương của anh mà chính là đứa con trong bụng của vợ là con của hai người,không thể quá trớn được. 
Phương Chấn Đông mất sức của chín trâu hai hổ mớikìm được đại hỏa, trong lòng đang nghĩ lúc nào mới có thể được “khai trai”, ánhmắt nhìn Hàn Dẫn Tố khiến cô hận không tránh anh xa mười trượng. Không nghĩcũng biết người đàn ông này nghĩ chẳng phải là điều gì tốt đẹp, xoay người rótchén nước tức giận nhét vào tay anh: 
"Tới giờ uống thuốc rồi!" 
Phương Chấn Đông nhìn chòng chọc vào hai mắt cô, cầmlấy thuốc đổ vào trong miệng nuốt như muốn nuốt luôn dục hỏa. Lý trí quay trởlại mới nhớ tới cô vợ nhỏ có điều muốn nói, đưa chén nước cho cô mới bắt đầuthăm dò. 
Cơn tức của Hàn Dẫn Tố tản đi, ngồi bên giường cóchút do dự nói: 
"Phương Chấn Đông! À, nếu….em nói là nếu emkhông phải là con gái của cha em thì sao?” 
Phương Chấn Đông trừng mắt: 
"Lại suy nghĩ lung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299403/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.