Mặc dù Hàn Dẫn Tố không hy vọng nhiều nhưng hôm nayvẫn đến, từ trên xe bước xuống đứng ở cửa chính thì tay cô đã không ngừng phátrun. Nơi này là đại viện điển hình của cán bộ, hợp quy tắc, nghiêm túc và cũngđược bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt. Trong không khí cũng đã lộ ra một mùi vị nghiêmcẩn làm Hàn Dẫn Tố càng thêm khẩn trương.
Ước chừng ý thức được cô đang lo lắng, Phương ChấnĐông nhìn cô hồi lâu rồi đưa bàn tay ra nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của cô. Tayanh vô cùng khô ráp và ấm áp lại trấn an được lòng cô đang hỗn loạn một cách kỳdiệu.
Cô thở nhẹ một hơi, khẽ gật đầu, cửa chính mở ra,người đi ra là Tiểu Phong, nó khẽ kéo tay Hàn Dẫn Tố thân thiết lắc lắc:
"Cô giáo Hàn, thật sự là cô tới, xem ra mẹ thậtlà đồng chí có thể tin cậy được.”
Đều là câu nói như vậy nhưng một đứa trẻ nói ra thậtcó vài phần buồn cười, trong nháy mắt bao nhiêu căng thẳng vây quanh cô tản rahết.
Hàn Dẫn Tố cũng biết, mình sớm muộn gì cũng phảitrải qua cửa ải này, tránh không thể tránh được. Quay sang nhìn người đàn ôngbên cạnh chợt cô có dũng khí để đối mặt, vì người đàn ông này thật sự đáng giá.
Trần Thư Tuệ nhìn con trai vào nhà cùng Hàn Dẫn Tố,nói cho cùng đó là một điều khó nói, nằm mơ bà cũng không nghĩ đến có một ngàyhai người này lại nắm tay đi vào cửa như thế này.
Hàn Dẫn Tố là cô giáo dạy vẽ của cháu ngoại, hơn nữatrước khi chưa biết lai lịch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299396/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.