"Chấn Đông, đây là….."
Mặc dù trong lòng đã bị ghen tỵ gặm nuốt đau đớnkhông dứt nhưng ngoài mặt Chu Á Thanh vẫn nỗ lực duy trì kiêu ngạo và sự ưu nhãcủa mình, hơn nữa dùng một giọng vô cùng thân thiết để mở lời giống như Hàn DẫnTố mới là người ngoài của cô và Phương Chấn Đông.
Sắc mặt Hàn Dẫn Tố hơi trắng bệch, theo bản năngđứng lên lại quên giày của mình đã bị Phương Chấn Đông cởi, chân không đứngtrước mặt Chu Á Thanh ước chừng kém nửa cái đầu có vẻ không hề có khí thế.
Phương Chấn Đông lại cau mày liếc bàn chân không củacô, không nói lời nào đem cô bế lên. Anh muốn ôm cô thì sẽ ôm, dù sao thì còncách một cửa chính, chỗ này cũng không có mấy người. Hàn Dẫn Tố thét kinh hãimột tiếng định giãy dụa thì Phương Chấn Đông đã cúi đầu nhỏ giọng cảnh cáo bêntai cô:
"Ngoan một chút cho anh, hửm?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Dẫn Tố đỏ hồng hận khôngcó kẽ nứt mà đâm đầu vào được, không cố ăn dấm chua với Chu Á Thanh nữa cái đầunhỏ vùi sâu vào trong ngực anh làm đà điểu.
Phương Chấn Đông xoay người khách sáo gật đầu vớiChu Á Thanh một cái:
"Á Thanh, đây là vợ anh Hàn Dẫn Tố, bọn anh cóchút việc, hôm khác gặp lại.”
Nói xong, mở ra trực tiếp sải bước đến cửa, Chu ÁThanh nhìn thân ảnh Phương Chấn Đông khuất sau cửa kính khách sạnh mới định thầnlại lời Phương Chấn Đông nói.
"Hàn Dẫn Tố?"
Nhỏ giọng nỉ non, người phụ nữ trong ngực PhươngChấn Đông là vợ mà anh tái hôn sao? Tại sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299395/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.