"PhươngChấn Đông, tôi đang ở Hồ Châu, bà ngoại tôi vừa mới làm phẫu thuật tim xong.” 
Khôngbiết vì sao nữa mà lời như vậy cô có thể nói vô cùng trôi chảy không chần chừchút nào. Trong khoảng ngắn ngủi yên lặng lại nghe thấy giọng nói Phương ChấnĐông: 
“Bệnhviện gì ở Hồ Châu?” 
HànDẫn Tố cầm điện thoại di động khẽ cúi đầu: 
"Trungtâm y tế" 
HànDẫn Tố chưa nói xong, liền bị tiếng hô của y tá cắt đứt: “Người nhà Nhạc TúLan, người nhà Nhạc Tú Lan." 
HànDẫn Tố giật mình đánh rơi cả điện thoại, nắp cùng pin tung tung tóe một nơi mộtmảnh, cô cũng không thèm để ý lao ra ngoài cầu tháng chạy tới phòng chăm sócđặc biệt. 
Vừatới cửa phòng bệnh đã nhìn thấy bác sĩ trực cùng mấy y tá với dụng cụ đầy đủnhanh chóng vào phòng bệnh. Hàn Dẫn Tố định vào liền bị vị y tá nào đó mới gọithân nhân người bệnh ngăn lại: “Thân nhân chờ bên ngoài.” Hàn Dẫn Tố nắm lấytay cô như người chết đuối vớ được cọc gỗ, run rẩy mở miệng: 
"Xincứu bà ấy! Xin cứu lấy bà ngoại tôi!” 
Haihàng nước mắt theo gò má chảy xuống, rơi vào bàn tay nóng bỏng. Y tá hiển nhiênđã trải qua quá nhiều trường hợp như vậy cũng không quá ngạc nhiên, rồi an ủi: 
“Dùsao thì tỷ lệ phẫu thuật nối mạch máu thành công đến 98%, xác suất nguy hiểmcủa bệnh nhân không lớn. Nhưng bà ngoại cô huyết áp không ổn định, sau khi phẫuthuật dễ phát sinh tắc động mạch. Nhưng cô không cần quá lo sợ, chẳng qua làchúng tôi theo tiền lệ mà thông báo thôi, không đến mức nguy kịch đâu.” 
Buôngtay y tá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299377/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.