Đếngiữa trưa thì hàng rào mới làm xong, mà Phương Chấn Đông vẫn chưa có ý định đicho nên Hàn Dẫn Tố đành không tình nguyện mà chuẩn bị cơm trưa cho anh. Ăn cơmxong, Phương Chấn Đông bắt đầu lau các cửa kính. 
Thậtra thì Hàn Dẫn Tố Chân có chút ngạc nhiên, những việc này cô vốn định hai ngàynữa nhờ người tới làm ai ngờ Phương Chấn Đông lại xen vào như vậy. 
HànDẫn Tố dọn dẹp phòng bếp vừa quay sang nhìn người đàn ông đang lau cửa kínhkia. Nói thật, cô thật sự có cảm giác cực kỳ khó tin, trước kia trong gia đình,tất cả những việc trong nhà đều do một tay mẹ cô làm, bất kể là lễ năm mới haylà lúc bình thường, những chuyện này cha cô chưa bao giờ mó tay đến. 
Điềunày cũng đã ăn sâu trong tiềm thức của cô, cô nghĩ những điều này đều là nhữngviệc của phụ nữ nên làm. Sau khi kết hôn, Trịnh Vĩ cũng vậy, có lúc tâm tìnhtốt thì giúp đôi chút là đã may mắn lắm rồi. 
Màkhông chỉ cha hay Trịnh Vĩ, theo lý thì Phương Chấn Đông càng nên như vậy. Xuấtthân gia đình anh ta như thế, mặc dù anh ta là quân nhân nhưng điều đó chắccũng là tác phong của con cháu cán bộ. Nhưng anh ta hoàn toàn không phải vậy. 
Anhlàm việc tương đối lưu loát như chính những gì anh nói, không thích nói nhưngthích làm. 
HànDẫn Tố nghĩ một lát rồi lấy từ trong tủ lạnh ra hai quả lê, gọt vỏ, bổ ra rồinấu với nước và đường phèn. Phương Bắc rất khô hanh, lúc cô vừa đến đây rất khóthích ứng, mùa đông liền rát họng ho khan. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299364/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.