Cònmấy ngày nữa là đến Tết Nguyên Đán, trường học cũng đã được nghỉ rồi. Năm nayâm lịch đến sớm, mới tháng một đã là năm mới rồi, vì vậy trường học được nghỉsớm hơn.
Nămnay Hàn Dẫn Tố càng nhẹ nhõm hơn nữa, trước kia khi mẹ còn sống rất coi trọnglễ mừng năm mới, từ lúc mới bắt đầu tháng chạp đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị. Khiđó Hàn Dẫn Tố như cái đuôi nhỏ đi theo mẹ, giúp mẹ chọn món ăn, từ lâu cô đãtheo mẹ học nấu ăn rồi.
Ngườikhác nói cô nấu ăn ngon nhưng đó là vì họ chưa từng được ăn đồ mẹ cô nấu, mùivị của món ăn vẫn in sâu trong trí nhớ khiến cô không thể nào quên được.
MộPhong nói, thật ra cái cô nhớ không phải là món ăn mẹ nấu mà đó chính là tìnhthương của mẹ. Tình thương của mẹ vĩ đại như vậy còn cô lại nỡ tự tay bóp chếtcon mình, nghĩ lại chuyện cũ, cô không thể kìm nén được nỗi bi thương trào dânglên trong lòng mình.
HànDẫn Tố lắc đầu một cái, bắt đầu thu dọn giá vẽ, chuẩn bị ra ngoài mua vài thứvề nấu ăn và trang trí. Dù sao cô sống một mình nhưng cũng cần có lễ đón nămmới, giống như lời mẹ cô, mẹ luôn nói, năm mới thì phải náo nhiệt mới vui.
Nămnay rảnh rỗi, cô quyết theo ký ức ngày xưa, làm những món ăn mẹ cô thường nấuđón lễ năm mới. Hai năm trước, sau khi trường học nghỉ Tết, bà mẹ chồng cô sẽgọi cô đến, sai cô làm mọi việc.
Thậtra thì nghe lời trưởng bối cũng phải lẽ, nhưng mẹ Trịnh Vĩ lại cố tình bới móckhiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299360/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.