PhươngChấn Đông lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Dẫn Tố là ở vườn hoa nhỏ sau bệnh việnquân khu của thành phố B, lúc anh đi thăm chiến hữu trước kia là Lưu ThiếtQuân.
Tânbinh mới vào hay kể cả cấp trên đều là chiến hữu, là anh em thân thiết, giàtrẻ cùng nhau trải qua bao nhiêu lần diễn tập. Hai người phối hợp vô cùng ăn ývà là hai người được huấn luyện xuất sắc nhất, tất cả già trẻ lớn bé đến thủtrưởng đều quen thuộc. Ngay lập tức họ được thủ trưởng Tư lệnh quân khu gọi làhai đồng chí tốt nhất.
Lạinói tiếp, giao tình của hai người còn là do đánh nhau mà có được. Ban đầu,Phương Chấn Đông học đại học xong rồi vào bộ đội ngay liền đến nơi đó cũng đangđặc biệt Lưu Thiết Quân.
Ngườiđàn ông miền sơn cước chân chất lại mang vẻ vô cùng dũng mãnh, bàn tay to xòera như cánh quạt, gương mặt ngăm đen, mắt to mày rậm, không sợ trời, không sợđất. Như bê con không sợ sấm sét vậy.
Ngaylập tức bộ đội thành phố và bộ đội nông thôn căn bản là hai bên chẳng liên quangì đến nay, nhìn nhau chẳng thuận mắt tựa như Hán Sở Tranh Hùng vậy.
PhươngChấn Đông là người giỏi nhất của bộ đội thành phố trong khi đứng đầu của bộ độiđịa phương là Lưu Thiết Quân đụng đầu với nhau tất nhiên sẽ không bình an vôsự. Khi đó Phương Chấn Đông còn trẻ, khí huyết bừng bừng lại là đứa trẻ lớn lêntrong đại viện, từ bé đến lớn học đánh nhau là điều bắt buộc.
Đànông, hơn nữa lại là quân nhân giải quyết phân tranh thì biện pháp nhanh nhất đólà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299351/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.