Cơm nước xong, ba người bắt đầu đi dạo trong công viên. Nói một cách chính xác, là Địch Lâm Thâm đi dạo với Ngu Đào, Hướng Tân Kiệt phụ trách chụp hình.
Đừng nhìn bộ dạng vô học của Hướng Tân Kiệt, thật ra rất thích nhiếp ảnh, kỹ thuật chụp ảnh cũng không tệ, dù sao lần này cậu ta đi du lịch mùa thu cũng vì muốn chụp vài bức hình phong cảnh, chụp chút cho Địch Lâm Thâm và Ngu Đào, cũng không phải chuyện quá thuận tiện, với cậu ta mà nói đây cũng là nâng cao kỹ thuật chụp ảnh.
Đúng như lời Địch Lâm Thâm, ở đây người lớn tuổi rất nhiều, bởi nhờ chứng minh người già có thể cho vào công viên miễn phí, thế nên nơi này cũng thành nơi người lớn tuổi tập luyện thân thể, phát huy sức thừa. Có cùng nhau khiêu vũ luyện kiếm, có cầm bút lông lớn bút lông nhỏ viết chữ, có ngồi trong đình chơi cờ, còn có hát kinh kịch dưới tàng cây… Đương nhiên, cũng có chút người trẻ tuổi và trung niên, những người này đều buôn bán trong công viên, có vẽ tranh cho người khác, có bán kẹo bông, cũng có bán đồ nướng nước ngọt…
Hai người tuy đều ăn no, nhưng Địch Lâm Thâm thấy Ngu Đào ngắm hàng ngũ bán kẹo bông, liền kéo cậu đi xếp hàng. Dù sao thì kẹo thôi mà, cũng không chiếm bao nhiêu dạ dày, mua làm món tráng miệng cho Ngu Đào cũng không tồi. Ngu Đào chỉ ngửi mùi hương tỏa ra lúc làm kẹo bông thôi cũng đã bị hấp dẫn, vui vẻ theo sát Địch Lâm Thâm đi xếp hàng.
Cây kẹo bông cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoc-ba-mat-tri-nho/1303100/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.