Phó cục trưởng gõ cửa một cái bước vào phòng. Cô Lâu thấy ông, hỏi: “Ngài là?”
Lúc bấy giờ, hiệu trưởng Miêu và chủ nhiệm Thường cũng vào theo. Vẻ mặt cô Lâu bỗng trở nên khó coi.
Phó cục trưởng dáng vẻ tự nhiên nói: “Xin chào, xin hỏi quý danh?”
“Không dám không dám, tôi họ lâu.” Cô Lâu thu lại dáng vẻ vênh váo hống hách khi nãy, cả người đều thể hiện vẻ khiêm tốn và cẩn thận.
“Cô Lâu, chào cô, tôi là phó cục trưởng cục Giáo Dục, họ Tùng. Tôi muốn hỏi xem, vì sao cô lại để hai bạn học này đứng phạt ở bên ngoài?” Phó cục trưởng cũng không vì sự khiêm tốn của cô Lâu lúc này mà thiên vị.
Cô Lâu vội nói: “Là vầy, bạn Địch Lâm Thâm quấy nhiễu kỷ luật lớp, khiến những bạn học khác không thể nào nghe giảng, tôi mới bảo em ấy ra ngoài đứng một lát. Còn Ngu Đào, do em ấy và Địch Lâm Thâm là bạn tốt, bênh vực Địch Lâm Thâm cãi lại tôi, tôi mới đuổi em ấy ra ngoài theo.”
Lý do này nghe cũng không có gì sai, nhưng phó cục trưởng chỉ chỉ Ngu Đào, hỏi: “Cô nói em ấy cãi lại cô?”
“Đúng thế.” Cô Lâu gật đầu khẳng định.
Ngu Đào nhíu mày, trong mắt đều là vô tội, cậu không có cãi, chỉ là giận thôi.
Mà ánh mắt sạch sẽ và vẻ mặt vô tội của Ngu Đào khiến phó cục trưởng có phần nghi ngờ cô Lâu. Nếu như Ngu Đào thật sự như thế, vậy giờ người giả bộ vô tội trước mặt ông, diễn kịch cũng giỏi quá đi?
Hiệu trưởng Miêu và chủ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoc-ba-mat-tri-nho/1303098/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.