Một lần nữa bắt đầu quay, lần này không phải NG cái nào.
Thuận lợi quay xong cảnh mấu chốt cuối cùng, Quách Lân khen: "Trạng thái Khương Văn Văn rất tốt, đặc biệt là ánh mắt lúc ngã xuống đất, tuyệt!"
Khương Văn Văn rớt nước mắt, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười: "Ít nhiều cũng nhờ Cảnh Dật kể chuyện xưa, tôi mới hiểu được tâm ý của Thủy Nhi."
"Ha ha ha, cô phải cảm ơn Cảnh Dật cho tử tế đó." Quách Lân nói chuyện thực trực tiếp, "Người ta đã cứu mạng cô, đúng không?"
Khương Văn Văn liên tục gật đầu.
Quách Lân lại nói: "Kế tiếp là chút cảnh quay bổ sung, đúng rồi, còn phải chụp mấy tấm ảnh với video tuyên truyền. Ảnh tạo hình ban đầu không cần xem nữa, cần chụp thêm Trần đại sư, cậu nói đúng không, Lục ảnh đế?"
"Tôi nghe lời đạo diễn." Lục Ngự Chi cười.
Công việc kết thúc, mọi người đều rất vui vẻ.
Vội vàng một buổi trưa, sau khi kết thúc công việc thì về khách sạn, Cảnh Dật nhận được cuộc gọi của Viên Tuệ, nói là đã gom đủ dược liệu rồi, hỏi tiếp theo cậu làm sao.
Cảnh Dật thương lượng cùng Viên Tuệ một hồi, dùng phần mềm hướng dẫn trên điện thoại đi bộ đến địa điểm đã hẹn với Viên Tuệ.
Số lượng dược liệu thả vào khi luyện và nhiệt độ lửa cần cậu đích thân điều chỉnh. Một khi có bước nào làm sai, hiệu quả thuốc sẽ giảm đi. Luyện thuốc phải có củi lửa và ấm sành, mấy thứ này Viên Tuệ đã sớm chuẩn bị xong.
Thấy Cảnh Dật tiến phòng bếp đóng cửa lại, Viên Tuệ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-tuc-toi-tro-thanh-dinh-luu-gioi-giai-tri/1010802/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.