Đạo diễn nhìn vào máy quay.
Lúc này Cảnh Dật đang gõ mõ, chuỗi Phật châu trong tay chuyển động theo tiết tấu niệm kinh của cậu
Dưới ánh mặt trời, gương mặt tinh xảo đẹp đẽ kia tràn đầy sự điềm đạm ôn nhuận.
Đột nhiên, một sợi lông mảnh bay đến, phiêu phiêu đãng đãng dừng trên lông mi Cảnh Dật.
Vật lạ rơi xuống lông mi, cho dù là ai cũng không nhịn được mà nháy mắt, nhưng biểu tình Cảnh Dật ngay cả một tia biến hóa cũng không có, phảng phất như không nhận ra có dị vật.
Cái định lực này cũng trâu quá đi! Chẳng lẽ Cảnh Dật bị mắng rồi đột nhiên thông suốt?
Đạo diễn đắc ý nghĩ, cảm thấy đoạn này nhất định phải giữ lại đặc tả. Quay thêm hai phút, ông mở miệng hô: "Cắt, cảnh niệm kinh này qua! Tiếp theo cảnh tiếp theo."
Cảnh tiếp theo là Huyền Không mang hồ yêu Thủy Nhi đi niệm kinh, nhưng Thủy Nhi không có hứng thú niệm kinh, làm hành động bất kính với tượng Phật, chọc Huyền Không tức giận.
Trong lúc đoàn phim điều chỉnh bối cảnh, Tiết An vội vàng chạy đến bên người Cảnh Dật.
"Tiểu Dật, có thể có thể!" Kêu xong không được đáp lại, Tiết An chợt loé linh quang, hô, "Huyền Không Đại Sư!! Có việc tìm ngài!"
Tiếng gõ mõ dừng lại, Cảnh Dật đột nhiên mở mắt.
"Xin hỏi thí chủ, có chuyện gì sao?"
"Chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, cậu có nhớ thoại không đó? Có nhớ không?"
"Lời thoại?"
Tiết An mở kịch bản ra, chỉ vào lời kịch cho Cảnh Dật xem: "Đây, lát nữa cậu nói cái này"
Cảnh Dật xem bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-tuc-toi-tro-thanh-dinh-luu-gioi-giai-tri/1010792/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.