"Hô, mãi mới tìm được! Đạo diễn nói cậu có hai câu thôi, sao có thể giận dỗi trốn lâu như vậy? Đi đi đi, chúng ta trở về."
Đột nhiên bị người đàn ông xa lạ túm lấy, đôi mắt sáng trong của Cảnh Dật càng thêm hoang mang.
Cậu đã đứng ở chỗ này rất lâu rồi.
Người đi ngang qua ăn mặc quái dị, khung cảnh quanh mình cũng khác với nơi toàn nhang trước đây.
"Đi nhanh lên tiểu tổ tông của tôi ơi! Cho dù lần này cậu mang vốn vào đoàn, cũng nên diễn cho xong chứ?"
Bị người phía trước lôi kéo, Cảnh Dật dùng thủ đoạn thoát khỏi gông cùm xiềng xích hay làm, chắp tay trước ngực thành kính hành lễ: "Thí chủ, bần tăng không phải tiểu tổ tông của ngài."
Tiết An ngây người, đánh giá nam nhân có gương mặt xinh hóa trang hòa thượng từ trên xuống dưới.
Xác định vẫn là gương mặt kia, chỉ là đôi mắt ấm áp có chút khác, dở khóc dở cười: "Tôi biết, cậu nghe lời tôi nhập diễn thật à? Hành, Huyền Không Đại Sư mau về với tôi."
Nói xong, Tiết An trực tiếp xoay người, đi về phía đoàn phim.
Đi được vài bước, không nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, Tiết An quay đầu lại thúc giục: "Cảnh Dật, đi thôi."
Cảnh Dật khẽ nhíu mày.
Một ngày trước, phương trượng gọi cậu vào tĩnh tâm đường, đưa cho cậu phong thư người nhà gửi từ nhân gian.
Trong thư viết, nhà gặp tai hoạ, phụ thân và huynh trưởng đều chết. Mẫu thân, trưởng tẩu không thể quản lý gia nghiệp, yêu cầu cậu hoàn tục về nhà.
Tuy chưa từng gặp người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoan-tuc-toi-tro-thanh-dinh-luu-gioi-giai-tri/1010791/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.