Trần An hoảng hốt vén rèm xe ngựa, chỉ thấy Triệu Tư Tư ngồi yên lặng bên trong. Hai cung nữ bên cạnh nàng đã bị hôn mê, lửa từ bên ngoài dần dần lan tới. Trần An không kịp nghĩ nhiều, lập tức sai người bên dưới dập lửa.
Khói mờ nhẹ quấn quanh các cỗ xe, Triệu Tư Tư vẫn ngồi đó bất động, không nói một lời, sắc mặt trắng bệch đến mức đáng sợ.
Trần An mơ hồ cảm thấy có điều bất ổn. Nhị tiểu thư này vốn lắm mưu nhiều kế, nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt hắn ta chợt trầm lại:
“Người…!”
Triệu Tư Tư nhìn Trần An, hỏi:
“Hôm đó ta gặp Lâm Họa, tranh cãi một hồi, là có người cố ý sắp đặt phải không? Rõ ràng biết ta tâm tình bất ổn, còn cố tình khiến ta quên uống thuốc tránh thai… sẽ là ai đây?”
Trần An vô thức nắm chặt chuôi kiếm bên hông, nhưng nhớ nàng nay không biết võ, hắn ta lại yên lặng thu kiếm về, lắc đầu nói:
“Thuộc hạ… không biết.”
Chợt nghĩ ra điều gì đó, Trần An lập tức hạ lệnh toàn quân dừng lại:
“Nhị tiểu thư, xin người chờ một lát. Chúng ta tạm ở đây đợi Thánh thượng, có việc gì, chúng ta sẽ cùng nhau bình tĩnh nói rõ.”
Triệu Tư Tư nghe vậy, khẽ cười, nhìn bóng lưng Trần An:
“Ngươi chẳng phải tự biết sao? Hắn… sẽ không đến được đâu. Núi Ô Sơn sụp ba dặm đường, cho dù là đại quân cũng không thể vượt qua.”
Nói xong, Triệu Tư Tư lướt qua Trần An, bước xuống xe ngựa. Gió Bắc thổi hun hút, lạnh lẽo như xuyên thấu tận xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4941078/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.