Triệu Tư Tư đi ra sau bình phong rửa mặt chải đầu, rồi dùng khăn lau khô tay. Nàng nhìn qua khung cửa sổ, thấy vị Thái tử kia đã thật sự học được cách vắt sữa dê, bèn buột miệng nói:
“Không về làm Thái tử đi, theo chúng ta làm gì không biết.”
Liễu Vô Song nhướng mày, đáp thản nhiên:
“Có lẽ rảnh quá, không biết làm gì.”
Triệu Tư Tư không nói thêm, ngồi xuống bàn nếm thử vài món.
Có canh cá tươi, bánh mè nhỏ, viên thịt tôm bọc trứng, bơ sữa nấu ngọt, cùng cháo hoa hạnh thơm ngát.
Nàng mỉm cười:
“Vô Song, khi nào tay nghề ngươi lại tiến bộ thế?”
Liễu Vô Song cũng ăn khá ngon, chỉ tay ra cửa:
“Ta mà có bản lĩnh này chắc đã mở tửu lâu rồi, là Thái tử Đại Hạ làm đấy, ta chỉ phụ bưng dọn thôi.”
Triệu Tư Tư sững người một lát.
Nhưng quả thật hương vị rất ngon, nàng lại ăn thêm vài miếng nữa.
Chẳng bao lâu sau, một bát sữa dê nóng hổi được đặt trước mặt nàng.
Tiêu Kỳ Phi đứng bên, giọng mang mệnh lệnh:
“Uống đi.”
Triệu Tư Tư ngẩng đầu:
“Cho ta?”
“Ừm.” Tiêu Kỳ Phi ngồi xuống ghế bên, rót trà cho mình, giọng nhàn nhạt:
“Cô còn việc phải làm, ngươi đừng có khóc sụt sịt nữa.”
Triệu Tư Tư nhớ lại chuyện tối qua — nàng đã khóc trong vòng tay một người, khóc đến nấc lên từng hồi — mặt lập tức nóng ran, thấy xấu hổ nên cúi đầu gắp miếng cá, nhỏ giọng nói:
“… Cơm của Thái tử nấu, ngon thật.”
Tiêu Kỳ Phi khẽ cười, đặt chén trà xuống mà chưa kịp nhấp, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-vi-nhiep-chinh-vuong-dien-cuong-chi-muon-cung-chieu-ta/4907599/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.