Trong nhà người không nhiều, Lâm Uyển và Trần Ngọc bận rộn một lúc đã chuẩn bị xong đồ dùng cho ngày Tết. Con hẻm Lãnh Hoài trang trí đèn hoa rực rỡ, khắp nơi náo nhiệt.
Chu Chiêu Dũ, Lăng Hoài Cẩn, Lý Dung Dung cùng Tạ Thiếu Đức đều mang lễ Tết đến. Triệu Thành còn hăng hái xung phong lo cả bàn tiệc giao thừa cho họ.
Ăn xong cơm tất niên, Lý Dung Dung cùng tiểu đồng gác cổng ra ngoài đốt pháo hoa, còn Lâm Uyển thì một mình xách đèn lồng đi dạo loanh quanh.
Đi một lúc, nàng bất giác đã tới gần phủ Tấn An hầu. Lâm Uyển tự giễu cười, định quay người trở về.
Bỗng nhiên, trên phố vang lên tiếng vó ngựa dồn dập,đều đặn chỉnh tề. Tim nàng chấn động – âm thanh ấy, nàng quen thuộc vô cùng. Mỗi lần Tiêu Cảnh Hành ra trận, chính là tiếng vó ngựa này.
Chẳng lẽ, hắn lại sắp xuất chinh?
Lâm Uyển ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy một đội thân binh từ trong phủ đi ra. Nàng thầm nghĩ chắc Tiêu Cảnh Hành đã khởi hành tới quân doanh rồi.
Nàng đang định rời đi thì phía sau bỗng vang lên một giọng nói quen thuộc:
“Uyển Uyển.”
Lâm Uyển quay đầu, thấy Tiêu Cảnh Hành mặc giáp sáng choang, từ trên lưng ngựa bước xuống, đi thẳng về phía nàng.
Tim nàng khẽ siết lại, hỏi:
“Ngươi… sắp xuất chinh?”
“Ừm. Phương Bắc có giặc Địch xâm phạm, liên tiếp phá hai tòa thành. Thánh thượng hạ lệnh ta gấp rút điểm binh, tiến về Thanh Châu.”
“Vậy… ngươi có chuẩn bị đủ…” Lời chưa dứt, theo bản năng nàng muốn hỏi hắn đã mang đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hoa-ly-nang-quyet-tu-cuong-khien-han-tam-tu-khon-quan/4652313/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.