Ra khỏi phủ Tạ Già, Giang Hoài Sở mới thở phào nhẹ nhõm.
Trở lại trên xe ngựa, Như Thỉ nhẹ giọng nói: "Tại sao công tử không đề cập tới việc muốn hắn làm chỗ dựa?"
Giang Hoài Sở nhìn hắn, ánh mắt ôn hòa: "Như Thỉ, ngươi không hiểu lòng người, chỉ cần một người thích ngươi thì không cần ngươi đề cập tới, người đó cũng sẽ tự lo lắng cho ngươi, nhưng nếu một người đã không thích ngươi, ngươi đưa tới bao nhiêu quà tặng lễ vật thì từ tận dưới đáy lòng hắn vẫn không muốn giúp ngươi, thời điểm có thể rung động lòng người, tuyệt đối đừng bao giờ thách thức đạo đức của người ta, đặc biệt là quan to hiển quý, có thể lăn lộn tới vị trí kia, thứ như đạo đức, phần lớn là không có."
Như Thỉ lúng ta lúng túng gật đầu, hiếm khi không đồng ý nói: "Công tử còn quyền cao chức trọng hơn họ, công tử vẫn có đạo đức."
Giang Hoài Sở khẽ cười thành tiếng: "Đâu phải ngươi chưa từng thấy ta lúc ta lòng dạ độc ác."
Như Thỉ nghĩ cũng phải.
Tạ Tài Khanh tuyệt đối là một người thủ đoạn âm độc, trước đây phụ trách mạng lưới tình báo của Di La tại Nam Nhược, hỏi cung gian tế địch quốc không chút nương tay, vừa đấm vừa xoa, công tâm công thân, lòng dạ độc ác vang danh tổ chức, gian tế nghe nói là hắn thẩm tra, sợ đến tè ra quần không phải số ít.
Tạ Tài Khanh nổi danh ngàn người ngàn mặt, ôn hòa lương thiện cũng có, lãnh khốc vô tình cũng có, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-he-thong-bai-vo-hoang-de-dich-quoc-ta-mang-thai/2567811/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.