*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bình thường Cố Dịch Tân chạy trốn hơn phân nửa là hành động vội vàng bất đắc dĩ.
Lúc này đây khi chạy trốn, anh cũng có đủ thời gian chuẩn bị.
Cùng với lý do đầy đủ.
Vì thế, bình thường khi chạy đi chỉ gói theo một cái bọc nhỏ, mai danh ẩn tích trốn đi sợ bị hắn phát hiện, lần này đã có thể tiến hành kế hoạch chu đáo.
Do làm việc ba tháng nay đã kiếm được không ít tiền, bây giờ Cố Dịch Tân cuối cùng cũng không cần phải quải cái túi da rắn nữa.
Anh mua một cái vali lớn với 99 suất giao hàng miễn phí.
Cố Dịch Tân quang minh chính đại mà ở trước mặt Lục Minh Thời thu dọn hành lý.
Lục Minh Thời cảm thấy rất không ổn.
Một tay hắn túm chặt cái quần xà lỏn bán sỉ ở chợ của Cố Dịch Tân, đang muốn bước chân ra cửa tiểu Cố liền bị hắn túm rớt quần.
Cố Dịch Tân một lần nữa mặc lại quần, buồn bực nói: "Lục tổng, anh làm gì?"
Lục Minh Thời rất nghiêm túc: "Cậu kéo vali, là định đi xa nhà à?"
"Đúng vậy."
"Tôi không cho!"
Lục Minh Thời bẹp miệng, túm chặt lấy khuỷu tay Cố Dịch Tân.
Hốc mắt đã đỏ.
Hắn biết, nếu anh đã một lòng muốn chạy, hắn cũng không thể giữ lại được.
Nên làm gì bây giờ.
Cố Dịch Tân nghiêng đầu hỏi hắn: "Tại sao?"
Lục Minh Thời nghẹn trong chốc lát: "Tôi là sếp của cậu, cậu phải nghe lời tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hao-mon-lao-nam-nhan-mang-thai-con-trai-ta-ta-chay/1750569/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.