1.
Ngự Thư Phòng, Tiểu Anh Vũ nhảy đến đậu trên bàn, không biết từ chỗ nào học được mà nói mấy câu đơn giản, ý đồ hấp dẫn hoàng đế chủ ý: “Chao ôi!”
Hoàng thượng không phản ứng.
Tiểu Anh Vũ vỗ vỗ cánh: “Chao ôi!!”
Hoàng thượng cúi đầu nhìn vật nhỏ, hỏi: “Ngươi có phải hay không nhớ Tiết Triều?”
Tiểu Anh Vũ rũ đầu nhỏ, lo lắng sốt ruột mà ngồi xổm trong bàn tay y, cũng không biết cái tên áo vàng này như thế nào còn không cho nó ăn cơm?
Qua một lát, Tiểu Anh Vũ không buông tay mà tiếp tục đòi ăn, ngẩng mặt: “Tiết Triều đi thứ bảy —— chụt!”
Trong không khí xẹt qua một đạo đường parabol, Tiểu Anh Vũ soái khí có tố chất được huấn luyện bay vọt về phía trước, chuẩn xác ngậm trúng miếng khô bò trong không khí.
2.
Nửa đêm, hoàng thượng bừng tỉnh, nhận thấy được hơi thở quen thuộc, không thèm mở mắt.
Trên mặt một mảng lạnh băng, hơi thở kia gần thêm một chút, nhẹ giọng nói: “Tay người lạnh, để thần làm nó ấm lên.”
Hoàng thượng: “……”
“Đã trở về.” Thanh âm của hắn vang bên sát bên tai.
Mỗi lần trở về chuyện thứ nhất chính là trộm tiến tới tẩm cung, sở trường nhất là mặt lạnh như băng, cảm xúc rất trực tự. Hoàng thượng giả bộ ngủ, ở trong lòng đem Tiết Triều chém một trăm lần.
Tiết Triều ngồi xổm bên mép giường, giúp y nhẹ nhàng sửa sang lại tốt tóc mái trên trán, lẳng lặng mà nhìn y.
Ngày mai sẽ truyền đến tin tức, đại quân chạng vạng đến hoàng thành.
Hoàng thượng thầm nghĩ, bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ha-trieu-dung-di-voi/353695/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.