1.
Hoàng thượng luôn là người có khả năng quản lý cảm xúc rất tốt, còn rất bình tĩnh và tự chủ, ngẫu nhiên tâm phiền ý loạn cũng có thể thực mau điều chỉnh lại được.
Trái với Tiết Triều, thay đổi sắc mặt như thay đổi thời tiết, cảm xúc toàn viết ở trên mặt.
Khiến toàn lục địa đều biết Tiết Triều tâm tình không tốt.
Tiết Triều bị đá ra ngoài hai lần, bản thân tức giận trong chốc lát, nhưng phía sau vẫn không hề nhụt chí, lại đi tới Ngự Thư Phòng, mang danh rằng cùng hoàng thượng thảo luận chính sự.
Tiểu Anh Vũ thanh âm thanh thúy đúng lúc vang lên: “ Người trong lòng Tiết Triều thật ngốc! Người trong lòng Tiết Triều thật ngốc!” Sau đó đem đầu thò lại gần muốn được vuốt ve.
Tiết Triều: “……”
Hoàng thượng vẻ mặt bình tĩnh.
Tiết Triều nhíu mày nói: “Ai dạy ngươi nói?”
Tiểu Anh Vũ mắt như hạt đậu đen mê mang.
Tiết Triều nghiêm túc mà dạy dỗ: “Người trong lòng ta anh minh thần võ, yêu dân như con, bộ dáng còn xinh đẹp, hoàn mỹ đến không thể chê, lấy không ra một chút tật xấu, đã hiểu chưa?”
Hoàng thượng trấn định mà ở một bên phê tấu chương.
“Kỉ kỉ.” Tiểu Anh Vũ sốt ruột mà mổ vào tay hắn, muốn được ăn.
Tiết Triều cho nó thịt khô.
Tiểu Anh Vũ vui vẻ mà ngậm thịt khô uốn éo uốn éo bay về trong ổ giấu đi, sau đó lại bay trở lại, ngưỡng mặt chờ thịt khô.
Tiết Triều: “Không phải đều đã cho ngươi rồi sao?”
Rõ ràng cái gì cũng chưa lấy, Tiểu Anh Vũ mắt lại như hạt đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ha-trieu-dung-di-voi/353694/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.