“Chắc chắn?”
Tạ Nguy Hàm khẽ liếc mắt. Từ góc độ của Thẩm Lục Dương, làn da của người đàn ông trắng lạnh, ngũ quan lộng lẫy tuấn mỹ, vì nụ hôn nóng bỏng vừa rồi mà mái tóc đen có hơi rối bù, lúc này anh yên lặng ngước mắt, ánh mắt lười biếng, quyến luyến nhìn cậu, dường như vô cùng mong chờ câu trả lời này.
Hồn phách Thẩm Lục Dương như bị hút đi, tâm trí mơ màng gật đầu: “Chắc chắn.”
Tạ Nguy Hàm không lập tức đồng ý, anh ân cần cho Thẩm Lục Dương đủ thời gian để suy nghĩ, xem câu nói này của cậu rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Đáng tiếc, Thẩm Lục Dương bây giờ chỉ có dũng khí của kẻ chẳng sợ gì, hăm hở hưng phấn mong chờ những gì sắp xảy ra.
Tạ Nguy Hàm thong thả cởi đồng hồ đeo tay, đặt lên chiếc bàn bên cạnh, khóe môi cong lên thành một vòng cung.
Chú chó nhỏ có lẽ đang nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể khiến bạn trai mình mở lòng, không còn kìm nén nữa, bản thân lại lập được một chiến công oanh liệt, nên đang vui mừng khôn xiết.
Che đi ý cười trong đáy mắt, Tạ Nguy Hàm khẽ hỏi: “Em thật sự chắc chứ, Dương Dương?”
Thẩm Lục Dương gật đầu không chút do dự, vừa hôn lên môi anh vừa nói: “Thật mà, em chuẩn bị xong rồi, mau cho em xem đi Thầy Tạ.”
Tạ Nguy Hàm đón nhận nụ hôn triền miên này, bàn tay đang nắm cổ cậu di chuyển ra sau gáy, ngón tay dùng sức ấn nắn, day day, giữa cơn đau đớn và tê dại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682938/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.